[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 518

Chương 518 -
Chương 518 -

Bí thư Ngưu không chút lưu tình mắng mỏ, "Còn tưởng rằng cậu có tiến bộ, xem ra là tôi cao hứng vô ích, ngu xuẩn vẫn là ngu xuẩn.”

"Cha, sao cha lại nói như vậy?" Trong lòng Ngưu Nhị rất không thoải mái, cha hắn chỉ biết mắng hắn, biết rõ hắn trải qua khổ sở, còn không chịu vì hắn lót đường.

"Con là vì bênh vực cha, rõ ràng là cha cho Ninh Yên cơ hội, kết quả thì sao, cô ta căn bản không để cha vào mắt, nhưng phàm là cô ta có một chút lòng cảm ơn, cũng nên ủng hộ cha trở thành người nói chuyện của tập đoàn,”

Chỉ có lão già thành người đứng đầu, hắn mới có thể vẻ vang quay trở về.

Bí thư Ngưu thất vọng lắc đầu, vẫn không biết hối cải.

Hắn còn tưởng rằng ở bên ngoài ăn nhiều một chút khổ, là có thể hiểu chuyện, ha ha.

“Lão đại, anh nghĩ như thế nào?”

Ngưu Nhị nhìn về phía hai vợ chồng lão đại, đều mặc quần áo ngăn nắp, trong mắt hắn hiện lên một tia ghen tị, người anh trai cả bình thường nhất của hắn so ra cũng sống tốt hơn hắn rất nhiều.

"Anh cả, anh rõ ràng là con trai trưởng của cha, lại chỉ có thể làm một tên công nhân bình thường, mà người Ninh gia đều có vị trí tốt, dựa vào cái gì chứ?"

Ngưu Đại thành thật với bổn phận của mình nhất, hắn làm việc ở bộ phận kiểm tra chất lượng của xưởng đậu hũ, làm việc không mệt mỏi, chính là phải kiểm tra nghiêm ngặt, rất thích hợp với hắn.

Vợ hắn cũng được sắp xếp đi làm ở căn tin, con đưa đến nhà trẻ, một nhà ba người sống rất tốt.

Tiền lương của hai vợ chồng không cần nộp lên, ở nhà ăn ở, không cần tự mình chi tiêu, hắn liền đặc biệt thỏa mãn.

Hắn biết, tất cả những thứ này đều là do Ninh Yên mang đến, trong lòng chỉ có sự biết ơn.

“Anh không có bản lĩnh đó." Hắn tự biết rõ.

Ngưu Nhị phẫn nộ kêu to, "Sai rồi, là Ninh Yên chỉ lo người thân, chỉ cần họ Ninh đều sẽ dìu dắt, chỉ có cha chúng ta quá thành thật, không có nửa điểm tư tâm, ai, em đều cảm thấy không đáng thay anh.”

Ngưu Đại có chút phiền hắn, gần sang năm mới rống cái gì mà rống, xui xẻo, "Anh cảm thấy hiện tại rất tốt.”

Ăn no mặc ấm, làm việc không vất vả, còn cầu cái gì nữa?

Ngưu Nhị tức muốn chết, phế vật.

Bí thư Ngưu nhìn về phía Ngưu Tam an tĩnh nhất, "Lão Tam, con thì sao? Con nghĩ như thế nào?”

Ngưu Tam không cần nghĩ ngợi nói, "Con không đồng ý với lời anh hai nói, Ninh tổng có bản lĩnh, có bố cục, có tầm nhìn xa, thông minh tuyệt đỉnh..."

Hắn là dòng chính của Ninh Yên, là Ninh Yên một tay dẫn dắt ra, có thể nói, Ninh Yên là người hắn tin phục nhất.

Ngưu Nhị nghe không nổi nữa, "Thôi đi, đừng có nịnh nọt, cô ta lại không ở chỗ này, cô ta cho cậu một chút chỗ tốt, cậu liền quỳ liếm cô ta, quả thực làm mất mặt Ngưu gia chúng ta.”

Ngưu Tam không giống như khi còn bé trước kia, đã là người có bản lĩnh, "Anh hai, hay là anh dừng lại đi, chút tâm tư này của anh có ai không nhìn ra chứ?"

Tự cho là thông minh, kỳ thật cực kỳ giống thằng hề ngu ngốc nhảy lên nhảy xuống.

Ngưu Nhị cứng cổ rống giận, "Tôi có tâm tư gì? Tôi cũng chỉ bất bình vì nhà mình, có cái gì sai?”

Ngưu Tam xem như có tiến bộ, không khách khí oán hận nói, "Đừng nói dễ nghe như vậy, anh là vì bản thân, anh muốn vào nhà xưởng.”

Điều này những người có mặt ở đây đều biết rõ trong lòng.

Nếu hắn thành thật cầu xin, thật lòng thật dạ xin lỗi Ninh Yên, Ninh Yên còn có thể so đo với hắn sao?

Hết lần này tới lần khác, không đi đường chính, nhất định phải đi lối rẽ.

Ngưu Nhị hùng hồn nói, "Tôi cũng là người của đại đội Cần Phong, sao lại không thể vào nhà xưởng?"

Ngưu Tam nhịn không được liếc mắt, "Trộm công thức, tất cả mọi người đều nhớ rõ.”

Phỏng chừng đương sự mất trí nhớ gián đoạn.

Ngưu Nhị nghiến răng, hắn cũng rất hối hận, nhưng ai có thể nghĩ đến một nhà xưởng nho nhỏ có thể phát triển thành tập đoàn đâu.

“Chỉ là còn trẻ không hiểu chuyện, bây giờ biết sai rồi, sẽ xin lỗi mọi người, xin tha thứ, cha, cho con thêm một cơ hội.”

Bí thư Ngưu nhìn hắn một cái thật sâu, "Cậu muốn vào nhà xưởng nào?"

Bình Luận (0)
Comment