[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 537

Chương 537 -
Chương 537 -

Đến khi cuộc họp kết thúc trời đã gần chạng vạng.

Ninh Yên cầm túi xách lên rồi đi ra ngoài, gã lùn mập trợn tròn mắt đuổi theo, nhưng ngay khi đi ra ngoài, hắn phát hiện Ninh Yên đã bị nhiều tầng người bao vây.

"Như vậy đi, ngày mai bí thư Chu sẽ đến tập đoàn Cần Phong tham quan, ngày mốt chúng ta hãy cùng nhau đến, tôi sẽ mời mọi người ăn cơm."

"Được." Mọi người chủ yếu quan tâm đến 200 chỉ tiêu, loại công ty nào có thể tạo ra 200 vị trí công tác một năm?

Nếu đúng như vậy thì đồng nghĩa với việc công ty này rất có thực lực. Ngày nay ai mà không muốn chỉ tiêu việc làm?

Bí thư không biết từ đầu xuất hiện, lớn tiếng nói: "Đồng chí Ninh Yên, bí thư Chu nói không cần đi từng đợt, ngày mai chúng ta cùng nhau đi."

Ninh Yên thầm thở phào nhẹ nhõm, như vậy cũng tốt, có bí thư Chu áp trận, sẽ không có chuyện gì xảy ra.

Những người này đều có tư lịch hơn cô, nếu đưa ra yêu cầu gì quá mức, cô không muốn uy khuất bản mình, nhưng nếu từ chối lại đắc tội với họ.

Có bí thư Chu ở đây, nếu bọn họ muốn nói chuyện cũng sẽ lựa lời.

"Được rồi, nghe theo bí thư Chu."

Còn có thể tiết kiệm thời gian và sức lực để bắt tay vào công việc.

Bị mọi người vây quanh, tên lùn mập hoàn toàn không thể đến gần Ninh Yên, chỉ có thể nhìn Ninh Yên lên xe và chạy đi.

Lúc Ninh Yên trở về thôn thì trời đã tối, không có thời gian nghỉ ngơi, vì vậy cô gọi ban quản lý đến họp: "Ngày mai, bí thư Chu sẽ đưa cấp dưới và số một đơn vị nhà nước đến thăm, mọi người hãy chuẩn bị trước."

Mọi người đều ngạc nhiên và vui mừng, ngạc nhiên vì họ đều là những nhân vật hàng đầu, vui mừng vì Tập đoàn Cần Phong của họ đã lọt vào mắt những người này, đây được coi là thành công, phải không?

Ninh Yến không lo lắng, bọn họ thường làm rất tốt công việc của mình, cũng không sợ người khác nhìn thấy.

"Đừng quá lo lắng, hãy dọn dẹp vệ sinh sạch sẽ và chuẩn bị thêm bữa ăn cho 60 người."

Bí thư Ngưu không nhịn được hỏi: "Dựa theo tiêu chuẩn gì?"

60 người nhiều như vậy, chẳng lẽ đều cho không bọn họ sao? Có chút phiền muộn, Ninh Yên đến nhà ăn đều phải trả tiền ăn.

Ninh Yên hơi ngẫm nghĩ: "Bữa ăn hôm nay tôi ăn một thịt một chay, cứ làm theo như vậy đi."

"Như vậy không phải quá đơn giản sao?

Bí thư Ngưu lo lắng: "Bí thư Chu là lãnh đạo cao nhất trong huyện, lúc đó ông ta không vui thì phải làm sao?"

Ninh Yên không quen thuộc với bí thư Chu, nhưng cô có một thông tin nội bộ: "Tôi đã hỏi thăm, ông ấy có phong cách đơn giản, không thích xa hoa lãng phí, hơn nữa, chúng ta không thể so với huyện ủy."

Mọi người suy nghĩ, nguyên nhân chính là có quá nhiều người, họ không đủ khả năng để chiêu đãi tất cả .

Nếu chỉ có mười mấy người, bày trí bàn cũng không có vấn đề gì.

Ninh Yên nhớ ra điều gì đó: "Đúng rồi, giám đốc Ngô của xưởng heo cũng sẽ đến, đến lúc đó, bí thư Ngưu sẽ tập trung trao đổi với ông ấy và nói về thức ăn của chúng ta. "

"Đã hiểu.” Ánh mắt bí thư Ngưu sáng lên.

Sáng sớm hôm sau, hai chiếc xe tải chạy vào đại đội Cần Phong, Ninh Yên dẫn ban quản lý đến chào đón, cô sững sờ trong giây lát khi nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

Tại sao lại là Hầu Thần? Tại sao hắn lại tới đây?

Hầu Thần đi theo bí thư Chu, nhìn thấy Ninh Yên giơ tay chào hỏi, vẻ mặt bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra.

Hắn là bí thư công xã, lãnh đạo huyện xuống kiểm tra, đương nhiên phải đi cùng hắn trong suốt quá trình.

Nhưng không sao, doanh nghiệp này đã không còn thuộc về công xã.

Ninh Yên cũng chào hỏi như không có chuyện gì, mời bí thư Chu đến thăm mấy nhà xưởng.

Bí thư Chu đặc biệt chú ý đến xưởng đường và hỏi rất nhiều câu hỏi, nhưng Ninh Yên trả lời một cách dễ dàng và không bỏ lỡ một nhịp nào.

Mọi người đều nhìn thấy nhà xưởng sạch sẽ, mọi nhân viên đều được trang bị đầy đủ, việc quản lý rất nghiêm ngặt.

Con đường xi măng trên đường chính cũng thu hút sự chú ý của mọi người, nó sạch sẽ và rộng rãi, có cả đèn đường!

Một xưởng trưởng chỉ vào một vật màu đen bên đường và hỏi: "Đồng chí Ninh Yên, đây là cái gì?"

Bình Luận (0)
Comment