[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 541

Chương 541 -
Chương 541 -

Một người phụ nữ trung niên có chút không vui, "Đồng chí già, ông đang xem thường đồng chí nữ sao?"

Bí thư Chu tò mò hỏi: "Các người đều là nhân viên của tập đoàn Cần Phong sao?"

Người phụ nữ trung niên rất hào hứng, "Đúng vậy, tôi là nhân viên của xưởng đường, đây là con trai tôi."

"Cô là quân tẩu sao? Con của công nhân cũng có thể đến đọc sách sao?"

Khuôn mặt người phụ nữ trung niên tràn đầy kiêu ngạo, "Đúng vậy, tôi là quân tẩu, giám đốc Ninh luôn là người hào phóng cơ trí, chỉ cần là người nhà của công nhân viên và thôn dân đều có thể đọc sách, tôi từng chịu thiệt vì không có văn hóa, hiện tại chỉ có thể phấn đấu để bắt kịp."

Ba câu không rời giám đốc Ninh, khen ngợi không thôi.

Từ họ, bí thư Chu nhìn thấy được tầm ảnh hưởng của Ninh Yên trong lòng công chúng.

Mọi người không phân biệt đàn ông hay phụ nữ, trẻ hay già, đều tôn trọng cô từ tận đáy lòng.

Một lãnh đạo tự khen mình cũng vô dụng, còn phải xem lời nói của công chúng.

Đôi mắt của quần chúng sáng ngời, một lãnh đạo có nghĩ cho dân, có cho dân thứ họ cần, có thật sự hành động vì dân hay không, bọn họ đều nhìn thấy được.

Ninh Yến đợi rất lâu, không đợi bí thư Chu trở về, cô đành phải tìm ông ở khắp nơi, cuối cùng cũng tìm thấy ông trong thư viện.

"Bí thư Chu, sao ông lại tới đây? Muốn mượn sách sao? Có thể mượn nha."

Ông nói là đi vệ sinh, nhưng rời đi không trở lại, cô nghĩ ông đã bị ngã ở đâu đó.

Bí thư Chu đang trò chuyện nhiệt tình với mọi người, cô ở đây thì sao mà nói chuyện được?

Một đám fan cuồng của Ninh Yên.

"Vậy tôi sẽ mượn hai cuốn." Có một số cuốn sách mà ông cũng muốn xem.

"Được."

Người phụ nữ trung niên có chút bối rối, "Giám đốc Ninh, vị này cũng là lãnh đạo sao? Ông ấy đã hỏi rất nhiều câu hỏi, chúng tôi đều trả thành thật trả lời."

Ninh Yên vỗ vỗ bả vai bà, "Đừng lo lắng, người ta chỉ đến để điều tra tình hình, chúng ta cũng không có gì không thể để người khác nhìn thấy hay nghe thấy."

Cô cũng không ngờ rằng bí thư Chu lại rời khỏi đám người và chạy tới đây nói chuyện với những nhân viên bình thường.

Người phụ nữ trung niên thầm thở phào nhẹ nhõm.

Ninh Yên chủ động nói: "Bí thư Chu, mọi người đang xem tin tức trong phòng họp, chúng ta cũng đi xem sao?"

Bí thư Chu xua tay: "Gọi Hầu Thần đến đây, chúng ta họp một chút."

Ninh Yên sửng sốt, cô chỉ chờ lời này của ông, "Được."

Hầu Thần nhanh chóng chạy tới phòng làm việc của Ninh Yên, hắn cũng không xa lạ gì với nơi này.

Hắn thấy trong phòng chỉ có bí thư Chu và Ninh Yên, khẽ cau mày, đã đoán được vài phần.

Ninh Yên pha một ấm trà nóng, rót cho bọn họ một ly.

Bí thư Chu trực tiếp hỏi: "Tiểu Hầu, anh nghĩ sao về vấn đề mà giám đốc Ninh đưa ra?"

Hầu Thần cảm thấy chua chát trong lòng, "Tôi tuân theo sự sắp xếp phía trên."

Lời nói rất hay, nhưng bí thư Chu nhìn thấy vẻ không đành lòng của hắn, "Trong văn phòng chỉ có ba người chúng ta, anh cứ nói thẳng, thành thật mà nói, sau khi ra khỏi cửa tôi sẽ không nói gì."

Đương nhiên, Hầu Thần không muốn mất đi đại đội Cần Phong này, nhưng, hiển nhiên, bí thư Chu đã có quyết định.

"Bí thư Chu, sản lượng gạo của giám đốc Ninh tăng lên vào năm ngoái, năm nay có thể phát triển với quy mô lớn, nhiệm vụ sản xuất hẳn đại đội Cần Phong sẽ hoàn thành. "

Bí thư Chu cầm tách trà lên nhấp một ngụm, "Đây chỉ là tạm thời, với sự phát triển của tập đoàn Cần Phong, mâu thuẫn này là không thể tránh khỏi."

Phải nhanh chóng giải quyết vấn đề, miễn cho càng kéo dài càng phiền toái.

Hầu Thần trầm mặc, "Không bằng nghe suy nghĩ của Ninh tổng trước, cô ấy vốn là người thông minh."

Bí thư Chu gõ gõ bàn: "Đồng chí Ninh Yên, đồng chí cứ mạnh dạn nói không cần phải đắn đo."

Ninh Yến thưởng thức tách trà, đôi mắt đen láy tỏa sáng. "Có hai phương án, một là nông thôn trở thành thị trấn, vậy sẽ không còn nhiệm vụ sản xuất."

Về phần nó thuộc về ai, chắc chắn không phải là công xã Vĩnh Ninh, nhưng chuyện này không phải cô có thể quyết định.

Bí thư Chu khẽ cau mày, chuyện này quá phiền phức, liên quan đến rất nhiều vấn đề tiếp theo, vấn đề phân vùng lại thị trấn cũng đủ làm ầm ĩ, "Phương án thứ hai thì sao?"

Bình Luận (0)
Comment