[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 658

Chương 658 -
Chương 658 -

Ninh Nhị ngồi ở một bên quan sát, mọi chỉ dẫn đều thấy rõ ràng, “Để bọn họ nhận được thức ăn bên này ”

“Đúng vậy, nghiên cứu thử.” Ninh Yên rất muốn trở về nhà nghỉ, nhưng việc quá nhiều, buổi tối cũng không rảnh rỗi chút nào. ,

“Sáng mai em mang đến.”

“Được.” Ninh Nhị đột nhiên hỏi, “Đúng rồi, chị cả, sao em không biết đường trắng của chúng ta còn được phân loại?”

Còn phân ba loại, hàng đặc biệt, hàng loại một, hàng loại hai.

Ninh Yên cười nhẹ, “Từ hôm nay liền có.”

Ninh Nhị:……

Không hổ là chị cả của mình! Hố người đều quang minh chính đại, nhưng không ai nói cô sai.

Mọi người căn bản không phát hiện, được chứ?

Ninh Yên tỏ vẻ, hệ thống trong và ngoài nước vốn dĩ khác nhau, khu vực khác nhau được đối xử khác nhau, không có vấn đề gì.

Người ta cũng bán cho bọn họ những chiếc máy lỗi với giá cao.

Hai ngày sau, Ninh Yên đưa tiễn Smith và nhóm của hắn tại sân bay.

Cô tặng gia đình ba người bọn họ một món quà, Louisa là một bức họa phong cách rất dễ thương, khiến cô bé rất vui vẻ.

Đưa cho Mary một vòng cổ trân châu rất lộng lẫy, tính thiết kế rất cao, rất thích hợp tham dự yến hội, cô đã tranh thủ thời gian rảnh làm thành, mất vài ngày, Mary nhiều lần nhìn cô xâu chuỗi hạt, rất cảm động.

Tặng Smith tiên sinh một bức tranh chữ, là chính Ninh Yên viết, chỉ hai chữ, Cho Đi.

Cô sợ anh không hiểu, còn cố ý giải thích ý nghĩa của nó, “Sẵn sàng cho đi, có hy sinh để đạt được, sẵn sàng trao lợi ích với đối tác kinh doanh, mới có thể lâu dài, được càng nhiều lợi ích, cái này gọi là đôi bên cùng có lợi.”

Smith nhìn cô chăm chú, gia tộc bọn họ nhiều thế hệ đều sẽ dạy đạo lý này, mà cô, tuổi trẻ như vậy đã nhận ra?

“Tôi thực thích hai chữ này, cảm ơn.”

Món quà đáp lễ của hắn là một đống sách mà Ninh Yên muốn, Louisa tặng Ninh Yên một con búp bê Tây Dương yêu quý nhất, Ninh Yên dở khóc dở cười, cô lại không phải là cô bé.

Cô không cần búp bê Tây Dương, nhưng xin nhóc dễ thương một cái kẹp tóc trên đầu.

Mà Mary đẩy một chiếc vali lại đây, “Đây đều là của chị.”

Ninh Yên sững sờ, “Chị có thể mở ra xem không?”

“Đương nhiên.”

Ninh Yên mở ra vừa thấy, là một rương quần áo mới tinh, cô cầm lấy một bộ nhìn kỹ, chất liệu rất cao cấp, đường cắt cũng đặc biệt tốt, a, kiểu dáng này……

Mary mỉm cười gật đầu, “Đúng vậy, là quần áo cô thiết kế, tôi có làm một bộ cho cô, màu sắc không giống nhau. Cô lớn lên đẹp, chắc chắn mặc gì cũng đẹp.”

Cô thích màu sắc tươi sáng, nên tặng Ninh Yên đều là màu tươi sáng.

Ninh Yên quá kinh ngạc, 8 bộ quần áo xuân hạ thu đông, "Sao cô có kích cở của tôi?"

“Là quần áo lúc cô tắm rửa.” Mary muốn làm cô bất ngờ, nên đã giấu cô.

Ninh Yên không nghĩ tới cô ấy tinh tế như vậy, nhẹ nhàng ôm lấy cô, “Cảm ơn, tôi rất thích.”

“Về sau có chuyện gì cứ việc gọi điện thoại cho tôi.” Hai người trao đổi thông tin liên hệ, Mary thật sự rất thích sự hiểu biết và thông minh của Ninh Yên, cùng cô ở chung thực thoải mái. Cũng không bao giờ cảm thấy nhàm chán. “Đừng quên những bản thiết kế đó.”

“Được.”

Tiểu khả ái ôm Ninh Yên không chịu buông tay, nước mắt lưng tròng, Ninh Yên dỗ dành cô bé một lúc lâu, hứa sẽ viết thư cho cô bé, sau đó dỗ dành cô gái nhỏ đừng khóc nữa.

Louisa lưu luyến không rời nói, “Chị thật sự không theo chúng em sao?”

Ninh Yên sờ sờ đầu cô gái nhỏ, vẻ mặt đạm nhiên, “Gia đình, bạn bè, và người yêu của chị đều ở đây, chị sẽ không rời đi.”

Tiễn đoàn người đi, tất cả mọi người thở ra một hơi dài, như trút được gánh nặng, nhiệm vụ cuối cùng là hoàn thành.

Ninh Yên đem ra quà tặng cô nhận được, cả hai cái vali mang đến trước mặt trưởng phòng Giang, “Tôi có thể nhận lấy sao? Không thể nói liền lấy đi.”

Trưởng phòng Giang im lặng, quần áo này đều là may theo kích cỡ của cô, những thứ nhỏ nhặt như mũ, khăn lụa cũng là đặc biệt chọn lựa cho cô, trang sức trân châu là do chính cô xâu lại, kỳ thật không đáng giá.

Chỉ là hơi nhiều.

“Không cần, cho cô thì nhận lấy đi.”

Bình Luận (0)
Comment