[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 738

Chương 738 -
Chương 738 -

Thị trưởng Dương hơi hơi gật đầu, "Thông minh lại có giới hạn, đáng tin cậy."

Vào mùa đông, tập đoàn Cần Phong đặc biệt náo nhiệt, các lãnh đạo huyện đều tới, Ninh Yên đích thân đi cùng bọn họ tham quan.

Bí thư Chu nhận thấy mỗi lần hắn đến đều có những thay đổi khác nhau.

Ví dụ như cổng thôn có người canh gác, người lạ không được ra vào, kiểm tra rất nghiêm ngặt.

Ví dụ như nhà xưởng đang được xây dựng trở lại, quy mô ngày càng lớn hơn, khung cảnh thịnh vượng.

Ví dụ như có thêm hai tòa nhà ký túc xá, cho nam và nữ.

Ví dụ như ở quảng trường ngày càng mở nhiều cửa hàng, không khí sinh hoạt ngày càng phong phú, cơ sở vật chất ngày càng hoàn thiện.

Bí thư Chu nhìn thấy một hàng dài người đang xếp hàng trước lối vào khu tập thể, không khỏi hỏi: "Có chuyện gì sao?"

Ninh Yên cười giải thích nói: "Đây là nơi tuyển dụng, mỗi ngày đều tuyển người, bộ phận nhân sự rất bận rộn."

Bí thư Chu nhìn khung cảnh thịnh vượng này, rất hài lòng: "Nghe nói còn có huấn luyện?

Ninh Yên chỉ vào bảng thông báo ở cửa, trên đó có nhiều loại thông tin đại chúng, "Đúng, đào tạo để vào nhận chức, làm quen với các quy tắc và quy định khác nhau, hiểu văn hóa công ty và bồi dưỡng sự gắn kết của nhân viên đối với công ty."

“Ngoài ra, đối với các nhóm người khác nhau, sẽ đình kỳ tổ chức đào tạo kỹ năng nghề, đào tạo lớp văn hóa và đào tạo chất lượng điều hành.”

Bí thư Chu cảm thấy cô có rất nhiều ý tưởng rất hay, dù là đào tạo hội nhập hay đào tạo kỹ năng nghề nghiệp, tất cả đều vì tốt cho nhân viên mới.

"Cô dạy gì trong khóa huấn luyện chất lượng điều hành này?"

"Quản lý xí nghiệp, mỗi năm một lần, hiện tại là năm thứ hai."

Đang nói chuyện, một thanh âm vang lên: "Ninh Yên."

Ninh Yên quay đầu lại, lập tức mỉm cười, là Ninh Anh Dũng chở đám người Dương Bội Bội tới.

"Phóng viên Dương tới rồi, hoan nghênh hoan nghênh."

Mẹ Dương còn dẫn theo hai đứa bé đến, bà tưởng mình đã nhìn qua tất cả chuyện đời, nhưng tận mắt thấy được, nội tâm rất kinh ngạc.

Khu nhà ở rực rõ, mọi thứ đều ngăn nắp, đường phố sạch sẽ, cơ sở vật chất tuy không bằng thành phố nhưng vẫn rất náo nhiệt.

Dương Bội Bội giới thiệu mẹ Dương, Ninh Yên nhiệt tình chào đón, vui vẻ hoan nghênh bà đã đến.

Bí thư Chu biết mẹ Dương nên khá ngạc nhiên khi gặp bà, "Chủ tịch Dương, sao ngài lại tới đây?"

Mẹ Dương là chủ tịch Hội Liên hiệp Phụ nữ Thành phố, chịu trách nhiệm về công tác phụ nữ cùng trẻ em, “Tôi nghe nói trẻ em ở đây được chăm sóc ngay khi mới sinh ra, cha mẹ không cần phải lo lắng cho đến khi chúng tốt nghiệp cấp 3 nên tới xem, thuận tiện dẫn theo hai đứa nhỏ này đến đây.”

"Để đứa nhỏ lại đây cho chúng tôi chăm sóc, các người yên tâm làm việc." Ninh Yên nháy mắt một cái, Ninh Nhị dẫn theo các em trai em gái đến bên cạnh mẹ con Dương Bội Bội.

Có bọn họ chăm sóc con cái, mẹ con Dương Bội Bội có thể yên tâm làm việc.

Ninh Yên dẫn mọi người đến nơi tuyển dụng xem một lúc, có ba khu vực thi viết, những người vượt qua bài kiểm tra sẽ bước vào quá trình phỏng vấn, có thể hoàn thành trong vòng một ngày.

Người đến người đi, những khuôn mặt tràn đầy mong đợi đặc biệt sống động.

Dương Bội Bội cầm máy ảnh chụp mấy tấm ảnh: "Mỗi ngày tiếp nhận bao nhiêu người nộp đơn?"

Ninh Yên không chịu trách nhiệm tuyển dụng, nhưng cô hiểu rõ tình hình trong lòng bàn tay, “Chúng tôi đã nhận được hàng vạn đơn đăng ký, mỗi ngày tầm một ngàn đơn, sắp xếp trong vòng mười ngày sẽ hoàn thành.”

Bí thư Chu không khỏi mỉm cười: “Khối lượng công việc này khá lớn.” Lại có thể giải quyết được một số khó khăn trong công việc là điều rất tốt.

"Chỉ cần làm quen là được."

Dương Bội Bội nhìn sang một nơi khác, ở đầu hành lang bên kia có một đội đang xếp hàng, rõ ràng là khác với những đội khác.

Nói thế nào nhỉ? Những người khác thì cố gắng hết sức để trông tươm tất khi đi xin việc, nhưng đội này thì quần áo rách rưới và khuôn mặt phong trần, tóm lại chính là nghèo, mắt thường cũng có thể thấy rõ ràng.

“Nhóm này đều vượt qua bài thi viết à?” Nhìn họ không giống những người đã đi học.

Bình Luận (0)
Comment