[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 747

Chương 747 -
Chương 747 -

“Không có ý nghĩa gì với tôi." Ninh Anh Liên cũng không động lòng, ở cạnh Ninh Yên còn có rất nhiều thứ đáng giá để cô học tập, hiện tại cô vẫn còn thiếu sót rất nhiều.

Hơn nữa, sự mạnh mẽ của Ninh Yên khiến cô đặc biệt an tâm, đây là sự an tâm mà không ai có thể mang lại cho cô.

Chuông điện thoại trên bàn vang lên, Ninh Yên tiện tay nhận, "Là tôi, Ninh Yên, ai vậy?”

Trong ống thoại truyền đến một thanh âm ôn nhu, "Là tôi, Dương Bội Bội, cô muốn đặt mua Nhật báo Trồng Hoa không?"

“Đương nhiên." Cái này còn cần phải hỏi sao? Đây là trang báo truyền thông nhà nước có sức ảnh hưởng lớn nhất cả nước, muốn biết hướng gió chính sách thì phải xem trang báo này.

“Nhật báo Trồng Hoa ngày mai sẽ có tin của cô, chú ý một chút." Dương Bội Bội đã biết trước tin tức, thông báo trước cho Ninh Yên.

Ninh Yên nhíu mày, còn rất kinh ngạc, cô còn tưởng rằng mình chỉ lên báo của tỉnh thôi chứ.

Đây chính là niềm vui ngoài ý muốn, “Cảm ơn cô, phiền cô rồi, hôm nào mời cô ăn cơm nha.”

Quả nhiên, ngày hôm sau trên báo có đưa tin về Ninh Yên, ảnh chụp cô ở trong vườn rau cũng đăng lên, lập tức dẫn tới các cuộc thảo luận mang tính toàn quốc.

Ninh Yên xem báo, không thể không nói, Dương Bội Bội rất có tài hoa, viết rất cảm động, vừa tuyên truyền sự tích cực, lại rất có tình, khiến người xem đều sôi nổi nhiệt huyết.

Tiêu đề là, ‘Con đường thoát nghèo kiên cường của nữ thanh niên tri thức Ninh Yên xuống nông thôn’, đặc sắc của thời đại đã có, điểm mấu chốt cũng nắm bắt được, còn phù hợp với phong cách mộc mạc đương thời.

Không phải chỉ là một góc báo nhỏ, mà là hơn nửa trang báo của trang báo thứ ba, cực kỳ rõ ràng.

Bản thân Ninh Yên rất bình tĩnh, nhưng người bên cạnh cô kích động như tiêm máu gà, tập đoàn Cần Phong lại càng náo nhiệt như lễ mừng năm mới, vui mừng hớn hở.

Các nơi trên cả nước đều nhớ kỹ chữ Ninh Yên này, cũng nhớ kỹ khuôn mặt trẻ trung xinh đẹp này, trở thành thần tượng của vô số người.

Mà ở thành phố S, dấy lên một làn sóng cuộn trào.

Người đọc được tin tức này không dám tin dụi dụi mắt, đây là... Ninh Yên? Không phải chứ?

Tại thành phố S, người Vu gia ngồi quây quần bên nhau ăn sáng.

Gia chủ Vu Vĩ Thành cầm lấy một cái bánh rán ăn, tầm mắt đảo qua người nhà một vòng.

Tới tuổi này của hắn làm đến chức chủ nhiệm phân xưởng đã là cực hạn, muốn đi lên thêm một bước cơ bản là không có khả năng, ấn tượng của xưởng trưởng Tằng đối với hắn rất tệ, trong lòng hắn hiểu rõ chuyện này.

Nhưng hắn tin tưởng đời sau có thể bò lên trên cao, mang theo cả gia đình bay lên, trở thành đối tượng người người hâm mộ.

“Tinh Tinh, con và Quý Bình ngày nào cũng có đôi có cặp, khi nào tổ chức lễ cưới?”

Hắn đem hy vọng dòng họ có thể bay lên ký thác hết lên người của Vu Tinh Tinh.

Từ sau khi Vu Tinh Tinh đến cửa hàng bách hóa làm việc, cách làm việc hoàn toàn thay đổi, cô ở bên ngoài rất biết cách làm người, trở nên khéo đưa khéo đẩy.

Cô lén lút làm buôn bán kiếm được một chút tiền lời, hoàn toàn chi tiêu ở trên người mình, mua quần áo xinh đẹp thẳng tay mua đồ trang điểm, ăn ngon uống tốt, ba phần nhan sắc cũng biến thành bảy phần, cả người trở nên xinh đẹp hơn.

Cũng không biết cô học hỏi từ ai, định ra kế hoạch thu phục Quý gia, thành công tán đổ được Quý Bình, còn thuận lợi nghênh ngang đi vào nhà.

Tuy rằng Quý gia không nói gì, nhưng cũng không từ chối để cô vào cửa.

Vẻ mặt cô đắc ý: “Buổi tối con đến Quý gia ăn cơm, hẳn là cũng sắp rồi.”

Cô dựa vào việc nhẹ nhàng biết ý, miệng ngọt, lại bỏ được tiền vốn ra mua cho mẹ Quý vải dệt mỹ phẩm dưỡng da thức ăn ngon, cuối cùng cũng dỗ được mẹ Quý vui vẻ vô cùng.

Chỉ còn lại cha Quý không gật đầu đồng ý, nhưng đây cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn.

Tuy rằng xuất thân gia đình của cô kém hơn Quý gia, nhưng có một công việc có thể diện, lại biết làm việc.

Người Vu gia đều rất vui mừng, Vu Vĩ Thành nhắc nhở: “Nắm chặt chút.”

“Đã biết.”

Vợ chồng Vu Hồng Bân đối với Vu Tinh Tinh lấy lòng các kiểu, một tiếng em gái hai tiếng em gái vô cùng thân thiết, hoàn toàn không còn sự chán ghét như trước kia.

Bình Luận (0)
Comment