[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 783

Chương 783 -
Chương 783 -

“Không có.”

Hai người lén lút nói chuyện riêng, ngay lúc này, có người la lên một tiếng: “Ninh tổng tới rồi.”

Ninh Yên và thư ký đi vào, mọi người đồng loạt đứng dậy.

Ninh Yên ngồi ở vị trí thủ toạ: “Mời mọi người ngồi xuống, tôi có mấy chuyện muốn thông báo cho mọi người.”

Cô cũng không vòng vo mà đi thẳng vào vấn đề chính: “Chuyện đầu tiên là tôi đã thành lập một phòng thí nghiệm ngũ vị, chuyên nghiên cứu và phát triển ra sản phẩm mới, ví dụ như chao, tương đậu các kiểu.”

Ánh mắt của bí thư Ngưu sáng lên: “Ninh tổng, tất cả đều là sản phẩm từ đậu nành à? Sau khi nghiên cứu xong sẽ thuộc về xưởng của chúng tôi đúng không?”

Ninh Yên khẽ gật đầu: “Các sản phẩm làm từ đậu nành đều sẽ thuộc về xưởng đậu hủ.” Sản phẩm loại nào thì sẽ thuộc về công xưởng đó, không cần phải bàn bạc gì về vấn đề này nữa.

“Vậy thì quá tốt rồi.” Bí thư Ngưu vui mừng đến mức cả hai mắt sáng lên, đối với ông mà nói, đây chắc chắn là một chuyện tốt.

Thấy tình hình phát triển xưởng đường ở bên cạnh đầy đủ như vậy, hai mắt ông đều đỏ lên.

Cho dù xưởng trưởng của xưởng đường là con trai của ông, thì hắn vẫn là đối thủ cạnh tranh của ông.

Mọi người đều nhìn ông đầy hâm mộ, bọn họ cũng muốn có sản phẩm mới: “Ninh tổng, chúng tôi có cần làm ra một số sản phẩm mới nào đó không?”

Ninh Yên gõ nhẹ lên mặt bàn, kéo sức chú ý của bọn họ trở về: “Trước mắt, chúng ta cần phải giải quyết một vấn đề cấp bách, đó chính là nguyên liệu đậu nành không đủ. Đi cùng với việc lượng tiêu thụ ngày một tăng lên, sản phẩm cũng ngày càng nhiều, dẫn tới việc nguyên liệu giảm xuống, mọi người có cách nào để giải quyết vấn đề này không?”

Trước đây, mọi người đều không hề bỏ qua việc trồng lúa nước, mọi người làm theo cách gieo trồng khoa học của cô, lúa nước đã có thu hoạch lớn, sản lượng tăng lên gấp 2/3 lần, có thể đảm bảo cho tất cả mọi người không phải lo lắng vấn đề lương thực.

Thế nhưng đậu nành chỉ được trồng trên đất ruộng tư nhân, hơn nữa diện tích gieo trồng không nhiều.

Mặc dù bọn họ đã cố gắng thu mua đậu nành từ khắp mọi nơi trong tỉnh, cỗ vũ mọi người trồng đậu nành trên đất ruộng cá nhân, thế nhưng số lượng đậu nành không phải rất nhiều, chỉ đủ để cung cấp cho mục tiêu trước mắt.

Kế toán Trương suy nghĩ một lát rồi nói: “Ninh tổng, chúng ta có thể xin sự trợ giúp của huyện được không, hằng năm, tập đoàn chúng ta đã nộp nhiều thuế như vậy, bọn họ cũng nên làm chút gì đó cho chúng ta.”

Bí thư Ngưu là người quan tâm tới vấn đề này nhất: “Đúng, đúng, lãnh đạo huyện bảo mọi người trồng đậu nành, vậy thì có thể giải quyết được vấn đề khó khăn của chúng ta.”

Ninh Yên thất vọng nhìn về phía mọi người: “Vậy mọi người có từng nghĩ tới chuyện sau khi trồng đậu nành, sẽ giải quyết vấn đề về lương thực như thế nào không? Lãnh đạo huyện dựa vào điều gì để bảo người dân hy sinh đất nông nghiệp?”

Không thể sử dụng đất nông nghiệp của tập đoàn Cần Phong bọn họ để trồng đậu nành, đây là điểm mấu chốt của Ninh Tên, lương thực mới là thứ quan trọng nhất.

Cô đã cho người đi sang những tỉnh khác thu mua đậu nành với số lượng lớn, thế nhưng có rất nhiều vấn đề, tiêu biểu như phí vận chuyển cao, những mối liên hệ phức tạp của người ở địa phương đó, tất cả những điều này đều cần phải thu xếp, đủ loại phiền phức.

Giám đốc tiêu thụ dương dương đắc ý nói: “Dựa vào danh tiếng của tập đoàn Cần Phong chúng ta, chúng ta đã cho bọn họ bao nhiêu vị trí công việc? Đưa bọn họ bao nhiêu tiền thuế? Là bọn họ nợ chúng ta!”

Ninh Yên cau mày, lạnh giọng nói: “Nộp thuế là nghĩa vụ tối thiểu của mỗi doanh nghiệp đối với đất nước, chứ không phải là ban ơn, các đồng chí, thái độ của mọi người có vấn đề, đều quá mức đề cao bản thân!”

Gần đây, tập đoàn Cần Phong quá mức thuận lợi, dã tâm trong lòng mỗi người cũng bắt đầu bành trướng, đến cả một giám đốc tiêu thụ mà cũng dám nói ra lời như vậy.

Ninh Yên nhìn thấy được sự nguy hiểm bên dưới gấm hoa rực rỡ.

Một tiếng cảnh tỉnh, làm cho tất cả mọi người thay đổi sắc mặt.

Bình Luận (0)
Comment