[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 818

Chương 818 -
Chương 818 -

Nhìn cái cách họ tương tác quen thuộc, gương mặt của Thành Đống lại tối như mực nhưng ánh mắt thì lại lấp lánh nhấp nháy.

Ninh Yên xua tay nhỏ bé: "Tiểu Nhị, các em giúp chị lấy hành lý trong cốp xe xuống đi."

"Vâng." Ninh Nhị tiến lên lấy hành lý là hai cái rương lớn.

Ninh Yên quay đầu lại nói: "Tổ trưởng Thành, sao các anh còn chưa đi nữa? Chúng tôi không có cung cấp lương thực với chỗ dừng chân đâu, cảm ơn."

Chủ nhân này có thái độ quyết liệt khí thế đủ nhiều và cũng kiểm soát toàn bộ nơi này, nên không có chút nào khách sáo với đám người của Thành Đống.

Mặt mày Thành Đống xám xịt trừng mắt nhìn cô một cách hung hăng rồi dẫn đám người của mình đi rồi.

Nghe tiếng hoan hô reo hò thắng lợi vang lên ở phía sau khiến mặt Thành Đống xanh chành vì tức giận.

Hiệp thứ nhất hắn đã thua!

Ninh Yên cũng mặc kệ hắn đang nghĩ gì: "Đoàn trưởng Lỗ, cảm ơn ngài đã đến đây."

Trước khi cô đi cô còn cố ý nhờ Đoàn trưởng Lỗ, nếu tình huống vượt quá tầm kiểm soát thì sẽ mời hắn ra mặt tiếp quản dù sao lợi ích của xưởng đường đều có liên quan chặt chẽ đến bọn họ, họ cũng có danh tiếng.

Đoàn trưởng Lỗ biết ông nội của Nghiêm Lẫm chính là tướng quân Nghiêm, cho nên hắn căn bản không phải lo lắng Ninh Yên.

Cô là người có chỗ dựa có thủ đoạn cơn bão nhỏ của kẻ hèn này không thể đánh bại cô.

Cũng không biết, Ninh Yên căn bản không hề lợi dụng mối quan hệ của Nghiêm gia: "Chúng ta cũng không phải người ngoài, Nghiêm Lẫm thế nào rồi?"

Ninh Yên khẽ mỉm cười nói: "Anh ấy đang hồi phục rất tốt, cảm ơn anh đã quan tâm."

"Vậy thì tốt rồi, có chuyện gì thì cứ nói một tiếng." Đoàn trưởng Lỗ không nói gì thêm rồi dẫn người mình về.

Sau khi Ninh Yên trở về, mọi vấn đề đều được giải quyết dễ dàng hắn không cần phải lo lắng nữa.

Ninh Yên nhìn bốn phía phát lời mời mộc: "Bí thư Chu, vào vào vào, vào nhà chúng tôi ngồi đi."

Bí thư Chu kiên định đứng về phía cô: "Cô không lo lắng chút nào sao? Thành Đống đó là nhân vật tàn ác."

"Nếu anh ta dám làm mùng một thì tôi sẽ làm mười lăm, triệt đường lui của anh ta." Ninh Yên hất ống tay áo cô cười nhẹ như mây: "Nhưng tôi lại thích không đánh mà thắng hơn."

Trong sân nhà Ninh gia trồng đầy rau quả, xanh um tươi tốt, tiếng gà gáy vang lên, sân dọn dẹp sạch sẽ, điển hình nông trường.

Nhưng vách tường bao phủ hoa tường vi hồng nhạt, màu vàng, hoa nhài trắng tỏa ra một mùi thơm thanh nhã, lò bánh mì trong góc đều có nét quyến rũ khác.

Trên bàn đá bày một đĩa bánh quy, ấm trà hoa lài, tươi mát và trang nhã.

Bí Thư Chu uống một ngụm trà, chỉ cảm thấy miệng mình tràn ngập hương thơm, dư vị vô cùng.

Cắn thêm một miếng bánh quy, đầy hương vị sữa, xốp giòn ngon miệng, chỉ cần ăn bánh quy uống một ngụm trà, là sự kết hợp hoàn hảo.

Mặc dù ông đến tập đoàn Cần Phong nhiều lần, nhưng đây là lần đầu tiên ông đến nhà của Ninh Yên, không nghĩ tới có bầu không khí thoải mái như vậy, thải cúc đông ly hạ, du nhiên kiến nam sơn.

Ông nhìn Ninh Nhị đang tiếp khách phía đối diện, Ninh Nhị đã là người trưởng thành 18 tuổi, tuy rằng khuôn mặt ngây ngô, nhưng vóc dáng cao lớn, lễ nghi hiếu khách gọn gàng ngăn nắp.

Người nhà họ Ninh đều rất xuất sắc, mặc kệ là khí chất hay ngoại hình.

Một lúc sau, Ninh Yên bước ra với mái tóc ướt, thay thay quần áo ở nhà gọn gàng, thần sắc thong thả.

Ninh Nhị lập tức đứng lên, “Chị Cả, chị mau ngồi, em đi bưng trà cho chị.”

Ninh Yên ngồi vào vị trí của hắn, lấy khăn lông xoa tóc, “Bí Thư Chu, ông đừng khách khí, cứ coi như ở nhà của mình.”

Bí thư Chu nhìn cô gái trẻ cư xử bình tĩnh, trái tim vốn lo lắng bấy lâu nay giống như một cơn mưa ngọt ngào, cả người đều thả lỏng.

“Tên Thành Đống rất khó đối phó, rất có thủ đoạn, tôi hỏi thăm qua, anh ta ở thủ đô khi liền không kiêng nể ai, vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn.”

Vẻ mặt Ninh Yên không tán thành, “Cái gọi là rồng mạnh cũng khó thắng được rắn địa phương, anh ta tới nơi này cũng phải cuộn mình theo, huống chi anh ta cũng không phải cường long gì, chỉ là một con rắn bị lợi ích che mờ mắt mà thôi.”

Bình Luận (0)
Comment