[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 829

Chương 829 -
Chương 829 -

Trong lời nói có hàm ý, một câu nói biểu đạt nhiều ý.

Liễu Thanh Thanh cứng đờ, là nói cho bà ta biết, đừng tự mình đa tình, bọn họ tới đây không liên quan gì tới bà.

Đường Mẫn Nhi cầm dao gọt hoa quả chạy ra như bay, chia bánh ngọt thành tám phần, trước tiên là cho cha mẹ, sau đó chia cho bốn chị em Ninh gia, tiếp theo mới đến cô bé.

Ninh Yên nhìn thấy, khẽ gật đầu, đứa nhỏ này dạy dỗ không tệ.

Đường Mẫn Nhi vui vẻ ăn, lập tức bị hương vị ngọt ngào ngon miệng làm cho mê muội, cái này cũng quá ngon đi.

“Là do chị cả làm sao? Ăn thật ngon nha.”

Ninh Yên chậm rãi ăn bánh ngọt, "Không phải chị, đầu bếp chính là Ninh Miểu, Tiểu Nhị và Tiểu Tứ hỗ trợ.”

“Chị Miểu Miểu thật giỏi, hai anh trai cũng rất lợi hại." Đường Mẫn Nhi mồm miệng rất ngọt, một tiếng một tiếng anh trai, một tiếng chị gái, kêu đến mức ai cũng mềm lòng.

Liễu Thanh Thanh nhướng mày, "Ninh Yên, sao cô lại sai em trai em gái làm chứ? Cô lười biếng như vậy, tôi thật lo lắng sau khi cô lập gia đình làm sao lấy lòng được nhà chồng?”

“Cha mẹ tôi còn không quản." Vẻ mặt Ninh Yên nhàn nhạt, nhưng bởi vì là ngày vui của Đường Mẫn Nhi, nên không có muốn tranh cãi cùng Liễu Thanh Thanh.

Liễu Thanh Thanh ra vẻ trẻ nhỏ không thể dạy, "Mẹ cô không có dạy cô quy củ, thế thì để tôi tới dạy..."

Đường Mẫn Nhi vội vàng ngắt lời bà ta: "Mẹ, mẹ sinh con rồi, dạy con cho tốt là được.”

Ý chính là, người khác cũng không phải do bà ta sinh ra, đừng xen vào việc của người khác.

Cô bé thật sự cảm thấy mẹ mình không đủ thông minh, vì sao nhất định phải làm chuyện cố hết sức không lấy lòng?

Biết rõ Ninh Yên không thích mình, còn nói muốn dạy Ninh Yên quy củ, nói cái gì vậy chứ?

Đường Tam Phong đứng ra ủng hộ con gái, "Mẫn Nhi nói đúng, Thanh Thanh, em còn không hiểu chuyện bằng con gái.”

Là một trưởng bối, lại không chiếm được sự tôn trọng của vãn bối vậy thì còn cần phải xem xét lại mình.

Liễu Thanh Thanh suýt chút nữa hộc máu, nói như vậy trước mặt người khác thật là thiếu tôn trọng bà ta.

Ninh Yên nhàn nhạt nhìn bà ta một cái, mỉm cười.

Nhìn về phía Đường Mẫn Nhi, "Mẫn Nhi, bánh ngọt là tâm ý của bọn họ, còn đây là tâm ý của chị.”

Là một sợi dây chuyền trân châu xinh đẹp, Ninh Yên xâu lúc ở Thượng Hải.

Đường Mẫn Nhi liếc mắt một cái liền thích, lập tức nhận lấy đeo lên cổ mình, soi tới soi lui trước gương, cảm giác mình là một tiểu tiên nữ.

Cô bé kích động đến nỗi mặt đỏ bừng, "Cảm ơn chị cả.”

Ninh Miểu có chút không vui, "Em đừng gọi là chị cả chứ, gọi là chị Ninh, hoặc là chị cả Ninh đều được, chỉ có chúng ta mới có thể gọi là chị cả.”

“Không, em không gọi vậy đâu." Đường Mẫn Nhi kéo cánh tay Ninh Yên,"Em thích gọi là chị cả.”

Liễu Thanh Thanh nhìn sợi dây chuyền trân châu lấp lánh, ánh mắt chợt lóe, "Sợi dây chuyền này ở đâu ra? Còn nữa không? Bán cho tôi một cái.”

“Không có." Ninh Yên cho dù có, cũng sẽ không bán cho bà ta.

Liễu Thanh Thanh không thoải mái, người khác sẽ chỉ trách bà ta làm khó Ninh Yên, lại không biết Ninh Yên đối xử với bà ta như thế nào, không có nửa điểm tình nghĩa, không có nửa điểm tôn trọng.

“Miểu Miểu, bánh ngọt này là cháu làm sao? Ăn ngon lại đẹp mắt.”

Ninh Miểu có chút đắc ý, "Đúng vậy.”

Liễu Thanh Thanh lập tức nói, "Vậy, ngày 10 tháng sau, làm cho dì một cái bánh ngọt đi, dì trả trước một đồng tiền đặt cọc.”

Ninh Miểu không chút suy nghĩ liền cự tuyệt, "Tôi không làm.”

Liễu Thanh Thanh cảm thấy bất ngờ, "Vì sao?”

"Quá phiền toái, làm một cái bánh ngọt rất lâu, trước tiên phải tách lòng trắng lòng đỏ trứng ra, lại phải đem dầu cùng sữa bò vào vừa đủ quấy đều, phải đánh bông lên thật sự rất khó khăn, quá trình này vô cùng phiền phức, làm rất lâu rất lâu."

"Đây mới chỉ là mở đầu, tiếp theo đánh lòng trắng trứng mới là bước then chốt, phải đánh không ngừng, đầu tiên là tốc độ trung bình thấp đánh cho tới khi bọt lên một chút mới đánh với tốc độ cao."

"Lại đem đường cát trắng chia thành hai lần đổ vào, không ngừng quấy đều, mỗi lần đều phải có bọt xuất hiện, sau cùng, phải đánh với tốc độ cao đến khi hoa văn ổn định, cái này phải mất mấy giờ không ít, tay mỏi muốn chết, đũa cũng cầm không được."

Bình Luận (0)
Comment