Mẫu bằng tử quý,chiêu dựa vào đứa bé trong bụng tuy xưa cũ nhưng lại đặc biệt hiệu quả.
Cha Quý sửng sốt, không thể tin vào tai mình.
Mẹ Quý thật ra cũng biết được gì đó, lúc này bà vui vẻ ra mặt, bà muốn ôm cháu trai a!
Vu Tinh Tinh đồng ý với bà, vào cửa liền sinh hai trai hai gái ngay, để con cháu đầy đàn.
Cha Quý cuối cùng cũng hiểu ra nguyên nhân vì sao con trai mình lén lút kết hôn, ông trợn mắt tức giận, thiếu chút nữa nữa hộc máu.
Mẹ Quý nhẹ giọng thuyết phục: “Lão Quý, chuyện là thế này, chúng ta nghĩ đến điều tốt nhất, mau chóng làm tiệc rượu càng sớm càng tốt để chào đón cháu trai a.”
Cha Quý bị tính kế một phen, cảm thấy vô cùng tức giận: “Tôi không đồng ý”.
Mẹ Vu bên cạnh im lặng cuối cùng cũng lên tiếng: “Được rồi, tôi sẽ dẫn Tinh Tinh đi kiện con trai ông, đứa bé trong bụng là chứng cứ.”
Hai vợ chồng vừa diễn mặt đỏ, vừa diễn mặt trắng, phối hợp với nhau rất ăn ý.
Mẹ Quý hoảng sợ, hung hăng trừng mắt nhìn cha Quý một cách hung dữ: "Đừng đừng, hai đứa là lưỡng tình tương duyệt. Tôi đồng ý cuộc hôn nhân này, cứ thế quyết định đi."
Cha Quý còn có thể làm gì khác bây giờ? Vì tiền đồ con cháu, chỉ có thể bóp mũi thừa nhận, mời họ hàng, bạn bè đến dự tiệc cưới.
Bởi vì che đậy chuyện xấu, ngày cưới được định rất gần, nhưng đám cưới của cháu trai Quý gia là một sự kiện lớn, nhất định phải làm vô cùng náo nhiệt.
Ông lão và bà cụ Quý gia ở thủ đô yêu thương đứa cháu trai này nhất, tất nhiên bọn họ đã vượt hàng ngàn dặm để tham dự đám cưới.
Bọn họ vừa di chuyển, những người khác sẽ chú ý tới, ngay cả những người không nhận được thiệp mời cũng sẽ tìm cách lẻn vào, hy vọng có thể lộ mặt trước mặt ông cụ Quý.
Vu gia và Vu Tinh Tinh đắc chí vô cùng phấn khích, đây chính là leo thang lên trời a.
Nhưng lúc này, bọn họ không hoàn toàn nghĩ tới, tiệc cưới lần này bùng nổ, lật xe…
Quý gia bao cả khách sạn, tổ chức tiệc chiêu đãi người thân, bạn bè và đồng nghiệp.
Có rất nhiều khách mời, vô cùng náo nhiệt.
Vu Tinh Tinh đang ngồi trang điểm trong phòng cô dâu, xung quanh là các đồng nghiệp từ cửa hàng bách hóa và người thân của Vu gia.
Mọi người đều điên cuồng tâng bốc cô, muốn tạo quan hệ tốt với cô.
Vu Tinh Tinh lặng im tìm được một nhà chồng có địa vị như vậy, tiệc cưới hoành tráng đến mức không khỏi bàng hoàng.
"Tinh Tinh, nhà chồng cô rốt cuộc là gia đình như thế nào? Tôi thấy rất nhiều lãnh đạo ở đây, đều vây quanh ông cụ Quý gia."
Vu Tinh Tinh rất dè dặt: “Tôi không biết rõ lắm, tôi chỉ nghe nói ông nội là một nhà cách mạng.”
Một tiếng hít khí lạnh vang lên: "Tinh Tinh, cô có ánh mắt tốt, thật may khi tìm được nhà chồng tốt như vậy, quả thật có phúc a."
Trong lòng Vu Tinh Tinh vô cùng đắc ý, cô được trọng sinh đến đây, cướp đi cơ duyên của Ninh Yên, hao tổn bao nhiêu tâm cơ cuối cùng được gả vào Quý gia như cô mong muốn.
Quý gia là nhà nào? Tầng lớp đặc quyền chân chính.
Dù cha Quý không thích cô cũng không sao, thời gian còn dài, cô sinh thêm mấy đứa con, đương nhiên cô sẽ vượt qua được.
Kiếp này a, cô không lo ăn uống, hưởng hết vinh hoa phú quý.
Cô cười tự phụ: "Tôi cũng vừa mới biết, Quý Bình chưa bao giờ nói chuyện này, tôi còn cho rằng anh ấy xuất thân từ một gia đình bình thường."
Lời này quá dối trá, cha mẹ Quý Bình đều là nhân viên công chức, bọn họ sống trong một khu nhà và ăn mặc những bộ quần áo thời trang nhất.
Cho dù không có ông cụ Quý gia, Quý gia vẫn là một gia tộc lớn ngàn dặm có một.
Đây là đã được chiếm lời còn khoe khoang.
Tuy nhiên, gả được cho nhà tốt, đương nhiên có đủ tư cách khoe mẽ.
Kiều Lệ đứng ở một bên, ân cần dọn đĩa hoa quả tươi lên, cắt thành từng lát, dùng nĩa đưa đến miệng Vu Tinh Tinh, phục vụ cực kỳ chu đáo: “Tinh Tinh nhà tôi không quan tâm đến hoàn cảnh gia đình của đối phương, chỉ quan tâm đến Quý Bình thôi, bọn họ là thực sự yêu nhau.”
Tựa như mâu thuẫn trước đây chưa từng xảy ra, người không biết còn tưởng rằng bọn họ là chị em ruột thân thiết.