Ông đã tạo cho Vu Tinh Tinh trở thành một người dù gặp nghịch cảnh nhưng vẫn lạc quan, vui vẻ và thiện lương như đóa hoa trắng thuần khiết.
Thủ đoạn này có tác dụng rất tốt, hai mắt bà nội Quý đỏ hoe, cảm thấy rất đau lòng: "Đứa nhỏ này trước đây vất vả, nhưng bây giờ chính là khổ tận cam lai, Quý gia chúng ta sẽ đối xử thật tốt với nó."
Hốc mắt của Vu Vĩ Thành cũng đỏ hoe, ông đúng là một người cha tốt bụng và yêu thương con gái, “Cảm ơn người rất nhiều, từ nay về sau liền giao Tinh Tinh cho các người.”
Tăng Chí Cương lạnh nhạt nhìn cảnh này, lão Vu không đi diễn kịch quả thật đáng tiếc.
Có người nhắc nhở: “Gần đến giờ rồi, mau đi thúc giục cô dâu đi”.
Giờ lành đã đến, một đôi vợ chồng mới tay trong tay xuất hiện trước mặt mọi người.
Mọi người xôn xao: "Ôi, cô dâu xinh đẹp quá. Chẳng trách Quý Bình yêu cô ấy đến mức sống chết nhất quyết muốn cưới cô ấy."
"Cả hai thật xứng đôi, quả thực trời đất tạo nên a."
"Váy cô dâu trông đẹp quá, tôi cũng muốn một chiếc."
Vu Tinh Tinh hưởng thụ cảm giác được tất cả chú ý, ngẩng cao đầu bước từng bước về phía người thân và bạn bè.
Cô đã chờ đợi ngày này lâu lắm rồi.
Cô đã cướp người đàn ông của Vu Hồng Muội, trở thành vợ của con trai Quý gia, mọi thứ Vu Hồng Muội đều trở thành của cô!
Cô mới chân chính là người chiến thắng!
Vu Hồng Muội chẳng là cái thá gì cả, không, là Ninh Yên, hiện tại phỏng chừng cô đang bị điều tra, nói không chừng đã trở thành tù nhân, hoặc có khả năng đã bị đưa đến một nông trường để tiến hành cải tạo.
Nghĩ đến đây, cô cảm thấy cả người hưng phấn không thể giải thích được.
Không thể trách cô tàn nhẫn, chỉ có thể đem Ninh Yên hoàn toàn đánh thành cát bụi, mới không có cơ hội quay lại.
Kỳ thật, nói trắng ra là Vu Tinh Tinh chột dạ, sợ vận mệnh sẽ đưa cô trở về vị trí ban đầu.
“Bụp.” Một tiếng động lớn vang lên, cửa bị lực mạnh đẩy ra, mọi người đều bị giật mình, theo bản năng nhìn sang.
Nhìn thấy mấy người đàn ông mặc đồng phục xông vào. Người dẫn đầu cao giọng hỏi: "Ai là Vu Tinh Tinh?"
Mọi người đều nhìn về phía Vu Tinh Tinh trong đám đông, chuyện gì đang xảy ra vậy?
Trong lòng Vu Tinh Tinh nhảy dựng lên, cô có một dự cảm không lành.
Cô gượng cười nói: "Đồng chí, tôi là Vu Tinh Tinh. Hôm nay là ngày trọng đại của tôi, hoan nghênh các đồng chí đến uống một ly rượu mừng."
Vẻ mặt của người dẫn đầu lạnh lùng đạm mạc, "Vu Tinh Tinh, cô đầu cơ trục lợi, nhân chứng và vật chứng đều có sẵn, cô bị bắt."
Giống như một quả bom hạng nặng thả nổ tung trong đám đông, tất cả mọi người đều sôi trào.
Cái gì? Đầu cơ trục lợi? Lá gan lớn như vậy sao? Một chút đều không nhìn ra a.
Cả Vu gia hoàn toàn hoảng sợ: "Các người nhầm rồi, Tinh Tinh sẽ không làm chuyện như vậy, các người đến đây là cố ý gây sự phải không?"
"Vị đồng chí này, hôm nay là đám cưới của nhà tôi và Quý gia, các người tự tiện xông vào chúng tôi sẽ không truy cứu, mau chóng ra ngoài."
Đối phương bất động: "Chúng tôi đang thi hành công vụ, xin đừng can thiệp."
Trước mắt của Vu Tinh Tinh tối sầm, quần áo quá chật, cô cảm thấy khó thở, cơ thể run rẩy. Quý Bình ở một bên nhanh chóng đỡ lấy cô, trong lòng vừa đau lòng vừa bất an: “Các người có biết ông nội tôi là ai không?”
Người dẫn đầu nhanh chóng chào ông nội Quý, hiển nhiên là nhận ra. "Xin đắc tội thủ trưởng, chúng tôi không muốn quấy rầy ngài, nhưng sự việc rất nghiêm trọng, đã thành lập một đội đặc nhiệm, mật danh 415."
Ông nội Quý nghe vậy biến sắc, chỉ với những vụ án có ảnh hưởng lớn ông mới có thể điều động các đơn vị để xử lý vụ việc và thành lập đội đặc nhiệm.
"Ai là đội trưởng?"
"Đồng chí Ổ Chính Thanh."
Ông nội Quý kinh ngạc đứng dậy, thực sự phái hắn đi?
Ổ Chính Thanh nổi tiếng là người chính trực liêm khiết, ai nói cũng không thể lay động, chỉ chịu trách nhiệm về những vụ án lớn quan trọng.
“Sao phải kinh động đến anh ta?”
Một kẻ hèn đầu cơ trục lợi cũng không đến mức phải thành lập chuyên án, để kinh động tới nhân vật như vậy.