Nghe cô nói, tất cả mọi người nhịn không được nuốt một ngụm nước miếng, cô gái này thật nguy hiểm.
Nhưng vào lúc này, một người đi đường vọt vào, chỉ vào Ninh Yên kêu to, "Hiệu trưởng, chính là cô ta, cô ta phá hoại môi trường học đường, vô cớ đánh bạn học.”
Đây chính là người đàn ông bị đá gãy chân, gọi là Lý Đại Quân, lúc này đã được băng bó xử lý qua, nhưng vẫn không thể đi lại bình thường, phải được người đỡ mới đứng được.
Mắt hắn đầy sự hung ác, nghiến răng nghiến lợi, thề muốn đòi lại trận này, để cho mọi người biết ai mới là lão đại.
Hiệu trưởng vốn dĩ nghĩ sẽ nhìn thấy một cô gái tráng kiện, ai ngờ, nhìn thấy Ninh Yên mảnh mai xinh đẹp, không khỏi sinh lòng hoài nghi.
Với bộ dạng yếu đuối như vậy, còn có thể đá gãy chân một người đàn ông sao? Lừa ai vậy.
Đám sinh viên này càng ngày càng quá đáng, ngay cả hiệu trưởng là ông mà cũng dám lừa, coi ông là thằng ngốc à.
“Cô là sinh viên khoa nào? Tên là gì?”
Thái độ của ông rất ôn hòa, Ninh Yên nhếch môi, lộ ra một nụ cười nhu thuận đáng yêu, "Xin chào, Lương hiệu trưởng, tôi là Ninh Yên, đây là thư giới thiệu của tôi, xin chiếu cố nhiều."
Cô mặc áo sơ mi trắng váy đen, tóc mái ngang mi, đặc biệt khác những sinh viên khác, cùng với nụ cười ngọt ngào, như một nữ thần văn nghệ sân trường, làm cho lòng người sinh thiện cảm.
Hiệu trưởng nhận lấy thư giới thiệu nhìn, ngây ngẩn cả người, không phải là sinh viên trường bọn họ sao?
Thị trưởng tự mình phát thư giới thiệu, có cửa sau lớn như vậy sao?
Mặc kệ như thế nào, ông cũng đều phải cẩn thận vô cùng, "Đồng chí Ninh Yên, cô đến rồi sao không tới văn phòng tìm tôi?"
Ninh Yên vẫn là một côgái ngoan ngoãn, "Tôi chỉ muốn xem cuộc sống trường học của người khác như thế nào, tôi rất ngưỡng mộ.”
Hiệu trưởng liếc nhìn chữ ký của thị trưởng, không đơn giản chút nào? Đầu năm nay vào đại học cũng không cần phải có đầu óc, có mối quan hệ là được.
“Cô cũng có thể đến trường học, tôi sẽ chuẩn bị cho cô một tờ giấy chứng nhận.”
Ông cho cô một ân tình, cô gái này bối cảnh không đơn giản.
Ninh Yên mở mắt cười, "Được, cám ơn hiệu trưởng.”
Lý Đại Quân tức điên rồi, “Hiệu trưởng có ý gì vậy? Cái gì? Cô ta không phải sinh viên trường chúng ta? Vậy cô ta vào bằng cách nào?”
Ninh Yên mở to đôi mắt hồn nhiên: "Dùng chân đi vào nha.”
Toàn cảnh lặng ngắt như tờ, tẻ ngắt.
Lý Đại Quân nén xúc động tiến lên đánh cô một trận, cố ý giả bộ đáng thương, "Hiệu trưởng, chính là cô ta đã đá gãy chân tôi.”
Tướng mạo hắn hung dữ, giả bộ đáng thương không thích hợp với hắn, ngược lại có vẻ rất giả tạo, có chút cay mắt.
Ninh Yên vẻ mặt vô tội, liên tục phủ nhận: "Tôi không có, tôi không phải, anh nói lung tung.”
Mọi người kinh hãi ngây người, cô nàng này nói dối trắng trợn thế? Bọn họ đều tận mắt nhìn thấy.
Lý Đại Quân tức đến ngực cũng đau, "Vậy chân của tôi làm sao có thể bị thương chứ?"
Ninh Yên không nói gì, khẽ lắc đầu, "Anh đi đường không có mắt, tự mình đụng vào đâu tôi làm sao quản được.”
Dù sao, cô cũng không làm!
Hiệu trưởng không chút do dự lựa chọn tin tưởng Ninh Yên, con lớn lên trông thật giống một sinh viên ngoan ngoãn nhu thận, mà thanh danh ở bên ngoài của Lý Đại Quân đều là khinh dễ người ta.
"Lý Đại Quân, cậu cũng quá đáng lắm rồi, làm khó dễ giáo viên sinh viên trong trường tôi còn chưa tính, bắt nạt bạn học vô tội bên ngoài trường, cậu đem mặt mũi trường học chúng ta đều vứt chó gặm rồi."
"Không phải, hiệu trưởng, thật sự là cô ta làm." Lý Đại Quân trăm triệu lần không nghĩ tới mình sẽ có một ngày như này, nghẹn khuất muốn chết, "A Trần, A Bính, mấy người đều tận mắt nhìn thấy, mau làm chứng cho tôi."
Những người này đều là thành viên băng đảng nhỏ, một lần chơi là một lần bắt nạt người khác.
Nhưng lúc này, các hồ bằng cẩu hữu đều có chút bất an, "Chuyện này..."
Cô gái này quá nguy hiểm, lúc đá người thì tàn nhẫn, ánh mắt cũng không chớp một cái.
Ninh Yên lạnh lùng nhìn qua, ra dấu chém cổ bọn họ, ánh mắt sắc bén.
Đây tuyệt đối là uy hiếp!