[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 93

Chương 93 -
Chương 93 -

Ninh Yên: ???

Cô lấy đâu ra khẩu phần ăn gì đó chứ? Một tuần sáu ngày đều ăn ở bên ngoài, đại đội cũng đâu cho cô điểm công đâu.

Trình Hải Đường quay ngoắt đầu lại, dùng ánh mắt không dám tin nhìn về phía Khang Tiểu Mẫn.

Chơi cô sao?

“Tôi không có nói, tôi thề với trời, nếu tôi nói ra lời như vậy, tôi sẽ bị thiên lôi đánh chết.”

Ninh Yên không tiếp xúc nhiều với các thanh niên tri thức, nhưng cũng hiểu biết vài phần với những người này, Trình Hải Đường khá là bộc trực, nhưng Khang Tiểu Mẫn thì nhỏ nhen tính toán hơi nhiều.

“Tôi nghĩ, Hải Đường nếu có chuyện gì sẽ trực tiếp nói với tôi, không cần cô phải truyền tin hộ đâu.”

Trình Hải Đường nhẹ nhõm thở dài một hơi, biết ngay là người thông minh như Ninh Yên sẽ không dễ dàng bị lừa như vậy đâu.

Khang Tiểu Mẫn lạnh lùng hắng giọng, “Cô không tin tôi sao? Đúng là lòng tốt đều cho thú ăn.”

“Không được rồi, trái tim tôi đã bị tổn thương rồi, cô phải bồi thường cho tôi, cứ dùng lương thực trả đi.”

Ninh Yên có chút bất ngờ, trước đây có vô liêm sỉ đến vậy đâu, tiến hoá rồi à?

“Hay là cô đi báo cảnh sát đi, xem các chú cảnh sát nói thế nào.”

Khang Tiểu Mẫn mỗi ngày đều ăn không no, còn phải làm việc nặng, còn có cảm giác bị xa lánh, cả người như đang ngồi trên đống lửa vậy, không biết phát tiết đi đâu, nhìn ai cũng không vừa mắt.

“Các người bắt tay với nhau bắt nạt tôi, tôi không sống nữa.”

Hay, lại bắt đầu cái trò một khóc hai nháo ba thắt cổ rồi đấy.

Trình Hải Đường tránh xa Khang Tiểu Mẫn, sợ bị chơi khăm, các thanh niên tri thức khác cũng không dám qua đó, sợ sẽ bị vạ lây.

Ánh mắt của Ninh Yên cũng trợn tròn cả lên rồi, “Sao cô ta lại trở thành người thế này chứ?”

Chị Phương nhẹ nhàng thở dài, “Không sợ chia ít chỉ sợ chia không đều, không sợ nghèo chỉ sợ bất an, tâm tình của cô ta mất cân bằng.”

Một nam thanh niên trẻ tuổi xông qua đó, dỗ dành cả nửa ngày trời mới dỗ được cô.

Ninh Yên nhìn thêm một hồi lâu, “Đây là ai vậy?”

Biểu cảm của chị Phương có chút phức tạp, “Con trai thứ hai của bí thư thôn, vẫn chưa có vợ.”

Ninh Yên trong nháy mắt đã hiểu ra, thanh niên trí thức trông thì yếu đuối mong manh, tay không thể trói gà, vai không thể vác lúa, nhưng lại nhận được rất nhiều sự yêu thích của người trẻ trong thôn.

So với những người chân chất trạc tuổi trong thôn, thì họ thích dáng vẻ lãnh đạm trí thức sạch sẽ của thanh niên trí thức hơn nhiều.

Các trưởng bối luôn duy trì tâm trạng vui vẻ, giống như muốn trung hoà với bộ gen của thế hệ sau, ai mà lại không muốn con cháu của mình biết đọc sách cơ chứ.

Cô cũng không nói gì thêm, liền chuyển sang chủ đề khác, “Chị Phương , chị tốt nghiệp trung học phổ thông có phải không?”

Chị Phương thấy cô không hề nhiều chuyện, đánh giá cô rất cao, “Phải.”

Ninh Yên nhẹ nhàng mỉm cười, “Tôi muốn làm một hệ thống thuỷ điện nhỏ, đến lúc đó cần có người phụ một tay, chị sẽ nhận lời giúp tôi chứ?”

Ánh mắt của chị Phương sáng lên, không hề do dự gật đầu, “Được.”

Khổ đến mấy cũng không khổ bằng trồng trọt.

Ninh Yên suy nghĩ xong, liền thiết kế ra một cái tua bin nước, công thêm sửa lại một cái máy phát động lực là được, như vậy có thể dùng áp lực thấp để truyền điện hết đường dây.

Đây chính là phương án thích hợp nhất trước mắt, hữu dụng lại thực tế.

Khó khăn ở đây chính là cần có một tổ lắp đặt, điều này cần phải nghiên cứu rất kỹ. Việc bố trí các bể tràn, bể trầm tích và hàng rào chất thải là ưu tiên hàng đầu và cần phải có người trợ giúp.

Cứ chọn địa điểm trước vậy.

“Ninh Yên, có thư của cháu này.” Giọng nói của Ninh Xuân Hoa vang lên.

Ninh Yên lập tức chạy đến, nhận lấy tập thư, trên phong thư màu trắng có một hàng chữ rồng bay phượng múa, người nhận Ninh Xuân Hoa.

Chỉ có địa chỉ nhận thư, lại không có người gửi, như vậy cũng được sao?

Không đúng, rõ ràng là thư viết cho bác cả.

Ninh Xuân Hoa đã tháo phong thư ra rồi, bên trong là thư dành cho cô,

“Là thư của ba cháu, nhắc đến cháu đấy.“

Thật ra, ông và Ninh Hãn Hải đã cắt đứt liên lạc với nhau, trong lòng sớm đã nghi ngờ rằng Ninh Hãn Hải đã xảy ra chuyện.

Bình Luận (0)
Comment