[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 979

Chương 979 -
Chương 979 -

Có tiền thì tiết kiệm để mua nhà, đây là lời cô thường nói.

Dương Liễu thầm oán giận chồng vài câu, nói bọn nhỏ tiêu tiền bậy bạ, tâm quá lớn, nói mua nhà liền mua, ngay cả một cô gái như Ninh Miểu cũng muốn mua nhà, kỳ cục.

Ngược lại bị Ninh Hãn Hải chặn trở về, bọn nhỏ tiêu tiền mình như thế nào cũng được, ông làm cha mẹ chỉ cần cho bọn nhỏ lập gia đình là được.

Những đứa trẻ này đều có chủ kiến và ý tưởng riêng, đó là chuyện tốt.

“Bọn chúng chịu ảnh hưởng của Tiểu Yên quá sâu." Dương Liễu vẫn không nhịn được, đã dạy cái gì vậy?

"Cái gì cũng có thể không có, chỉ là không thể không có tiền, tiền là can đảm của con người.

Cô gái nào trước khi kết hôn cũng phải có nhà, nhà và tiền phải nắm chặt trong tay mình, đừng ngốc nghếch dựa vào nhà chồng.

Không thể dựa hết vào đàn ông, nghe theo sự sắp đặt của nhà chồng, phải nắm giữ quyền lên tiếng.

Nghe xem, chính là muốn tạo phản.

Người đàn ông nào chịu được?

Nghiêm Lẫm là người quá dễ nói chuyện, quanh năm ở lại quân doanh, hai người không phải sớm chiều ở chung, mới có thể dung túng cô như vậy.

Đổi thành người đàn ông khác thử xem?"

Ninh Hãn Hải lại không có nhiều cảm xúc như vậy, "Rất tốt nha, con gái của tôi không phải bị khinh bỉ, ai chịu không nổi, sớm cút xa một chút.”

Dương Liễu có chút bất mãn, "Ông cũng quá nuông chiều hai đứa con gái, đây không phải là chuyện tốt, phụ nữ quá cường thế sẽ làm cho người ta chịu không nổi.”

Ninh Hãn Hải nghe không lọt, "Phụ nữ quá nhu thuận cũng không có kết cục gì tốt, giống như cấp dưới của Tiểu Yên - Tô Phượng, là một cô gái tốt đúng không, còn bị buộc ly hôn, còn có giáo sư Giang kia nữa, dịu dàng hiền thục tài nữ, không phải phải vẫn bị đàn ông bạo hành gia đình như thường, đánh tới chịu không nổi sao? Còn có…”

Khắp nơi đều là ví dụ máu chảy đầm đìa, sắc mặt Dương Liễu càng ngày càng kém, "Đừng nói nữa, trong lòng tôi nghẹn đến phát hoảng.”

“Tôi tình nguyện để mấy đứa nhỏ đi đánh người khác, cũng không hy vọng nhìn thấy bọn nhỏ bị người ta đánh." Ninh Hãn Hải nghĩ như vậy, "Tiểu Yên không có cha mẹ chồng quản, chỉ có hai vợ chồng nhỏ không có nhiều chuyện như vậy, sau này sinh con, chúng ta giúp đỡ chăm sóc, không cần bọn họ quan tâm nhọc lòng.”

“Miểu Miểu thì sao? Cũng tìm cho nàng một người chồng không có cha mẹ chồng, không có em chồng chú chồng gì sao? Nào có dễ dàng như vậy, con bé năm nay mới có 18, không đúng, qua năm liền 19, có thể tìm hiểu." Dương Liễu không quan tâm hôn sự của con trai cả, có quá nhiều lựa chọn, trong thôn có cô gái thích hợp kết hôn đều hỏi qua bà, đều bị bà đẩy đi.

Ninh Hãn im lặng nhìn bà một cái, thần sắc phức tạp, Dương Liễu ý thức được cái gì đó, "Sao vậy?"

"Miểu Miểu coi trọng Lâm Vũ Mặc."

Dương Liễu:...

"Đứa nhỏ này...Nói với ông? Sao nó không nói với người làm mẹ như tôi?"

"Tôi nhìn ra được." Tâm tình Ninh Hãn Hải rất phức tạp, ông rất thưởng thức thanh niên Lâm Vũ Mặc này, nhưng, làm con rể...Phải cẩn thận khảo tra một chút.

Dương Liễu thầm thở phào nhẹ nhõm, "Hình như hắn đã từng ngồi tù, có tiền án, sẽ có ảnh hưởng đối với đời sau, tôi cảm thấy không thích hợp lắm.”

“Bà nghe một chút coi như xong, đừng quan tâm lung tung.”

An bài tốt mọi chuyện ở thủ đô, bọn họ liền mua vé xe dẹp đường hồi phủ, quy cách vẫn giống như lúc tới, bốn cái giường mềm, những thứ khác đều là ghế cứng.

Một đường gió êm sóng lặng, bình an trở lại tỉnh Hắc, vừa xuống xe liền nhìn thấy bóng dáng Nghiêm Lẫm.

Ninh Yên hưng phấn nhào tới, Nghiêm Lẫm ôm chầm, nụ cười trên mặt không che giấu được.

“Một ngày không gặp như cách ba thu, anh đã bao nhiêu năm không gặp được em, nhớ em muốn chết.”

Ninh Nhị đi ngang qua, nhịn không được châm chọc, "Phụt, buồn nôn.”

Hiện tại Nghiêm Lẫm Thuộc loại lá gan mập lên, "Tên không hiểu phong tình này, có phải cũng nên tìm cho hắn một đối tượng rồi không?"

“Có cha mẹ em ở đây, bọn họ sẽ lo." Ninh Yên mặc kệ.

Về đến nhà, đoạn đường này mọi người đều mệt mỏi quá sức, rửa mặt chải đầu một chút liền trở về phòng nghỉ ngơi.

Rốt cuộc Nghiêm Lẫm cũng có thể quang minh chính đại tiến vào khuê phòng của Ninh Yên, sờ đông sờ tây, nụ cười vô cùng xán lạn.

Bình Luận (0)
Comment