Đối mặt với sự khiêu khích của người da trắng tóc vàng mắt xanh, Hà Loan Loan trực tiếp đứng lên, lạnh giọng nói: "Tôi tuyệt đối sẽ không làm bất cứ chuyện gì có lỗi với tổ quốc của tôi, xin anh lập tức rời đi! Ngừng hành vi trộm cắp của anh lại!"
Người da trắng kia tức giận rời đi.
Sau khi anh ta ra ngoài không bao lâu liền vào trong một tòa cao ốc.
Cố Viêm Lâm đang chờ anh ta.
Nửa năm gần đây, cuộc sống thật sự không dễ dàng.
Ban đầu Cố Viêm Lâm và nhà họ Triệu có liên lạc với nhau, dựa vào một chút ấn tượng trong đầu đối với sự phát triển của thời gian, anh ta đã kiếm được một ít tiền, nhưng không bao lâu sau, nhà họ Triệu đã sụp đổ.
Cố Viêm Lâm chỉ có thể đấu một mình.
Không biết vì sao, làm cái gì cũng đều thất bại, cùng lắm chỉ có thể kiếm được một chút tiền.
Thậm chí những ngành sản xuất mà anh ta nhất định có thể kiếm tiền dựa theo quỹ đạo thời gian ban đầu, hiện tại cũng đều không làm được, Cố Viêm Lâm dám khẳng định sở dĩ thế giới có nhiều biến số như vậy chính là bởi vì Cố Dục Hàn và Hà Loan Loan không chết.
Nếu hai người này chết, không tới Kinh Thị thì hiện tại Cố Viêm Lâm đã sớm là đại lão có sự nghiệp thành công khiến người ta hâm mộ rồi.
Nhưng hiện tại, bạn nhìn xem, kẻ làm người ta hâm mộ chính là Cố Dục Hàn và Hà Loan Loan!
Cố Viêm Lâm từng lén điều tra, Cố Dục Hàn đã sớm tham gia vào ngành bất động sản, đặc biệt là Kinh Thị và Hải Thị, Cố Dục Hàn đã mua rất nhiều đất xây dựng nhà cửa.
Toàn chọn những khu vực mà đời sau sẽ phát triển.
Cố Viêm Lâm nhìn mà đỏ mắt, nếu như anh ta có tiền, anh ta cũng sẽ mua những khu đất đó!
Nhưng hiện tại quan hệ giữa cha mẹ và anh ta thật sự quá căng thẳng, rất nhiều lần anh ta đi tìm Hạ Quân và Cố Trường Nghiệp, nhưng chưa nói được vài câu đã cãi nhau.
Thái độ của Hạ Quân rất lạnh lùng: "Hiện giờ con không quan tâm đến tình thân, cũng mặc kệ Chính Chính và Phỉ Phỉ, Cố Viêm Lâm, con làm mẹ quá thất vọng rồi! Số mẹ mẹ bỏ ra cho con kinh doanh trước kia coi như mua một bài học, nhưng gia đình sẽ không cho con tiền!
Trừ phi ngày nào đó con hoàn toàn nhận thức được mình đã sai ở đâu, mẹ và cha con mới có thể suy xét tha thứ cho con!"
Nhưng Cố Viêm Lâm không cho rằng mình đã sai.
Anh ta giả vờ đi nhận sai, vẫn bị Hạ Quân liếc mắt một cái đã nhìn thấu.
Về sau, Cố Viêm Lâm thật sự không còn kiên nhẫn nữa, anh ta chỉ muốn hô to một tiếng ông đây không sai!
Mẹ nó chứ, kẻ sai chính là các người!
Cơn tức này nghẹn ở trong lồng ngực Cố Viêm Lâm đã lâu.
Thời gian đó anh ta cũng từng nghĩ tới việc làm Cố Dục Hàn và Hà Loan Loan xảy ra chuyện, nhưng hai người đề phòng quá cẩn thận, quả thực kín không kẽ hở.
Không nghe được một tin tức tốt nào, song tin tức xấu lại truyền đến rất nhiều.
Nghe nói việc kinh doanh của Hà Loan Loan càng ngày càng lớn, thậm chí còn được tiêu thụ ở nước ngoài.
Chuyện này sao lại có thể!
Lúc Cố Viêm Lâm đang hết đường xoay xở thì có một người nước ngoài tới, khi mới vừa gặp mặt, Cố Viêm Lâm cũng chưa nhận ra, là đối phương thừa nhận thân phận của mình, anh ta mới biết là ai.
"Hiện giờ anh có thể gọi tôi là cô Mary, không ngờ tôi xuất ngoại hơn nửa năm, các người lại thành như vậy."
Lúc ấy Cố Viêm Lâm không kiên nhẫn mà nói: "Cô có cách gì hay sao?"
Mary trực tiếp sắp xếp người da trắng: "Tôi không tin Hà Loan Loan sẽ không động lòng. Chỉ cần cô ta đồng ý mang theo người nhà ra nước ngoài thì chúng ta sẽ lập tức cầm chứng cứ này chứng minh Lý Quốc Chấn phản quốc, không thích hợp làm nhân viên nghiên cứu quốc gia!"
Điều này làm Cố Viêm Lâm động lòng, hai người ăn nhịp với nhau, bởi vậy mới có chuyện người da trắng đó đến chỗ Hà Loan Loan thuyết phục.
Nhưng kết quả làm người ta rất bất ngờ.
Smith xin lỗi: "Cô ta hoàn toàn không dao động, dù có ra điều kiện tốt hơn cô ta cũng không đồng ý."
Mary và Cố Viêm Lâm không ngồi yên được, Hà Loan Loan lại chịu đựng được sự hấp dẫn lớn như vậy?
Smith nhìn hai người tóc đen da vàng trước mắt, trong lòng cười miệt thị.
Thật ra Miss Hà vừa rồi đúng là một người làm người ta phải kính nể.
Lần này anh ta đến Trung Quốc, trông thì có vẻ là được Mary mời tới, thật ta anh ta quả thật mang theo một mục đích, đó chính là mời Hà Loan Loan đến quốc gia của họ nghiên cứu về đông y!
Lần này không thành, đương nhiên anh ta phải nghĩ cách khác.