Chương 277: Búp Bê May Mắn. (2)
Chương 277: Búp Bê May Mắn. (2)Chương 277: Búp Bê May Mắn. (2)
Cô ấy vẫn như cũ, thản nhiên và lãnh đạm, tùy ý chào hỏi mọi người vài câu, sau đó thì tựa vào bàn và hờ hững chờ đợi.
Lục Mạn Mạn cũng bỏ đi sự vô tư như thường ngày, lúc này cô là đứa trẻ ngoan ngoãn nhất ở trước mặt người lớn, với đôi mắt cười cong cong và cái miệng ngọt ngào, cô cứ vậy mà đi cùng hai mẹ Bùi dạo xung quanh, miệng thì bị nhét đầy bởi người dì này đến người dì khác. Sau khi ăn một ít đồ ăn nhẹ, một vài người còn nhét đầy soda vào tay cô, thậm chí có người còn nhét cả phong bao lì xì Tết Nguyên Đán vào túi.
Cứ như một con búp bê may mắn.
Khi nhìn thấy Lục Mạn Mạn như thế, vẻ mặt của Bùi Cẩm cũng thể hiện sự bất lực không nói nên lời.
Lục Mạn Mạn trước đó đã đi qua cầu thang, cô cũng nghe thấy tiếng cười và tiếng hát từ phía trên nên đoán rằng những người trẻ tuổi đều tập trung trên lầu, nếu tầng dưới là địa bàn của của mẹ Bùi, thì tầng trên rõ ràng là nơi của Bùi Cẩm.
Nhưng Lục Mạn Mạn vẫn không hạ quyết tâm, cô nhìn hai mẹ Bùi, như thể đang hỏi ý kiến của họ.
Vẻ ngoài ngọt ngào của Lục Mạn Mạn chắc chắn đã chiếm được cảm tình của hai bà mẹ Bùi. Hai người lập tức nói: "Đi theo Bùi Cẩm lên lầu để giao lưu đi, người trẻ tuổi vẫn nên dính lấy nhau mới đúng!"
Mẹ Bùi cũng khuyên Bùi Cẩm: "Nhớ chăm sóc Mạn Mạn, giới thiệu bạn bè của con với cô ấy và cứ đi bên cạnh cô ấy đấy. Đừng có kiểu thay lòng đổi dạ rồi lại bỏ Mạn Mạn đứng bơ vơ một mình!"
Khóe miệng Bùi Cẩm co giật, nhưng cô ấy không phản bác.
Cô ấy là người đã đưa cô đến buổi tụ họp này.
Đây là cơ hội của những người lớn tuổi, Bùi Cẩm không dám lên tiếng ngay lúc này.
Cô ấy quay người và dẫn Lục Mạn Mạn lên lầu.
Như để chứng minh rằng mình sẽ quan tâm đến cô, Bùi Cẩm vừa đi được hai bậc thang thì đã nắm cổ tay của Lục Mạn Mạn và dắt cô lên.
Hai mẹ Bùi vừa nhìn vừa cười một cách mừng rỠ.
Từ cầu thang cũng có thể nghe thấy âm thanh ở lầu trên, hai người còn chưa xuất hiện thì tình hình ở tầng dưới đã lan lên tang trên. Họ nghe nói vì Lục Mạn Mạn mà thấy Bùi Cẩm đã cắt đứt quan hệ với Triệu Nhạn để chống lưng cho cô- em gái của cô ấy. Một vài người nghe được tin thì cực kỳ ngạc nhiên, hơn nữa họ con nghe ra được cô em gái của Bùi Cẩm vô cùng xinh đẹp, đám thanh niên độc thân như chó điên lao về phía cửa, háo hức muốn xem thử cô gái này đẹp đến cỡ nào!
Triệu Nhạn và mẹ Triệu đã bị Bùi Cẩm làm cho xấu hổ, mặt mày xám xịt như tro. Hai người cứ đứng ngây ngốc một hồi lâu mới phản ứng được.
Triệu Nhạn cũng khá biết cách ứng phó, vô ta nói rằng Bùi Cẩm thích nói chuyện thẳng thừng. Bất kể là mâu thuẫn nào đi nữa, dù sao họ cũng đã biết nhau trong một thời gian dài và mối quan hệ nãy không thể dễ chấm dứt trong một sớm một chiều như vậy.
Cô ta định đợi cô ấy bình tĩnh lại rồi mới làm hòa với nhau
Nhưng sau đó cô nhìn thấy hai bà mẹ Bùi rất coi trọng tiểu yêu nữ kia, đặc biệt là mẹ Bùi Vọng Tân, mẹ chồng tương lai của cô ta. Bà ấy hết lời khen ngợi tiểu yêu nữ, nói chỉ cần vợ của con trai bà ấy có được một nửa nhan sắc của tiểu yêu nữ là đã mãn nguyện lắm rồi!
Chính điều này đã phá vỡ tuyến phòng thủ cuối cùng của Triệu Nhạn và cô ta bật khóc ngay lập tức.
Mẹ Triệu bắt đầu nhận ra sự việc. Bà ta hiểu rõ rằng hôm nay mình đã đắc tội với nhà họ Bùi, hai mẹ con đã bị họ làm mất mặt trước cái nhìn của mọi người. Nếu họ không nhanh chóng sửa đổi thì có thể sẽ không còn cơ hội hòa nhập vào bè cánh hay những nơi này nữa.
Nhưng khi mẹ Triệu liên tục cố gắng tiếp cận đám đông và bắt chuyện, không ai chú ý đến bà ta. Bọn họ đều bận vây quanh hai bà mẹ Bùi và cô gái xinh đẹp kia, không ngừng hỏi chuyện tán gẫu.