[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con (Dịch Full)

Chương 444 - Chuong 446: Phan Tich (2)

Chuong 446: Phan Tich (2) Chuong 446: Phan Tich (2)Chuong 446: Phan Tich (2)

"Tại sao anh ấy lại có nhiều vấn đề như vậy, dù tôi nói gì, anh ấy vẫn cho rằng tôi đang ấm đầu, chỉ là xúc động nhất thời, khăng khăng bắt tôi suy nghĩ thật kỹ tất cả khả năng, rồi mới có thể đi tìm anh ấy."

Cô nói: "Anh ấy có khúc mắc gì với tôi sao?"

Bùi Cẩm gãi gãi trán: "Có thể có khúc mắc gì chứ?"

Từ trước đến nay, Bùi Cẩm vẫn luôn thẳng thắn trong vấn đề tình cảm, yêu là yêu, không yêu là không yêu, cô ấy thật sự không hiểu nổi loại tình cảm rắc rối này.

Cô ấy và Lục Mạn Mạn cũng có cùng suy nghị, nếu hai người đã không còn rào cản ngăn cách, vẫn còn yêu nhau, không phải chỉ cần đơn giản gọn lẹ tiếp tục ở bên nhau là được sao, cần gì phải rắc rối vòng vòng vèo vèo như thế.

Nhưng cô ấy cũng vắt hết óc phân tích cho Lục Mạn Mạn nghe: "Nếu anh ấy có oán trách với lựa chọn trước đây của em, vậy thì cũng không hợp lý cho lắm, anh ấy cũng đâu có vì em mà từ bỏ bên này."

Lục Mạn Mạn gật đầu, ý là như vậy.

Bùi Cẩm tiếp tục: "Nhưng người cuối cùng không thể buông bỏ vẫn là anh ấy, rốt cuộc thì anh ấy vẫn là người đã hy sinh và nhượng bộ cho em." Lục Mạn Mạn nói: "Vậy là anh ấy cảm thấy không bằng lòng sao? Nhưng anh ấy đã nói rằng mình không ngại chuyện sau này em thành đạt phát triển trong sự nghiệp, anh ấy sẽ cho em sự ủng hộ lớn nhất, anh ấy không thể chỉ nói suông ngoài miệng đâu, chắc chắn đã suy nghĩ kỹ rồi, em thấy anh ấy cũng không giống như miễn cưỡng, thấy không bằng lòng gì cả."

Bùi Cẩm nói: "Vậy cảm nhận của em chắc là không sai đâu, theo như hiểu biết của chị và cha chị về anh ấy, anh ấy sinh ra để làm những việc lớn, loại người này có nội tâm vô cùng mạnh mẽ, miễn là đã quyết định, chắc chắn có thể cầm lên được, buông xuống được..."

Chỉ là không hiểu tại sao, với Mạn Mạn, anh lại cố chấp đến thế.

Tự huỷ cả tiền đồ cũng không thể buông tay.

Bùi Cẩm cho rằng đây là tình yêu đích thực, tình yêu đích thực thì vô lý như vậy, không thể giải thích rõ ràng bằng lễ thường, có lễ chính Chu Nghiêm Phong cũng không có cách nào khác, đau khổ vật lộn mà chẳng tìm ra được lối thoát, nên đành chấp nhận giơ tay chịu trói.

Đã nói sang chuyện khác rồi, Bùi Cẩm lại tiếp tục: "Tóm lại anh ấy không phải kiểu người hay phàn nàn điều này bất công, điều kia không bình đẳng, ngoài em ra, đối với những thứ khác, tâm lý được mất của anh ấy không nặng nề như vậy, bản thân quyết định làm việc gì ắt sẽ gánh vác được hậu quả, ngay cả khi có khúc mắc không bằng lòng, chắc chắn anh ấy sẽ điều chỉnh tâm thế thật tốt, nếu không cũng đâu thể nói sau này sẽ ủng hộ em hết mình."

"Ngoại trừ chuyện không chịu nộp đơn ly hôn, anh ấy vẫn luôn nói được làm được."

Lục Mạn Mạn gật đầu liên tục, cô và Bùi Cẩm thật sự hợp nhau, mỗi lời phân tích của Bùi Cẩm đều giống hệt như suy nghĩ của cô.

Bùi Cẩm đã nhắc tới phương diện sự nghiệp của Chu Nghiêm Phong, cũng nói thêm vài câu để Lục Mạn Mạn yên tâm: "Anh ấy nói có thể sẽ không thăng chức nữa? Thực ra nếu em bằng lòng chịu nhượng bộ một chút, anh ấy vẫn còn triển vọng lớn đấy."

Lục Mạn Mạn hỏi: "Sao lại thế?"

Bùi Cẩm nói: "Phía bên trên không phải hoàn toàn vô tình trước phương diện này, quản lý giáo dục người nhà, thiết lập phong cách lành mạnh mới, chỉ là ngăn chặn sự hỗn loạn từ khi chúng mới manh nha, cũng thực sự có thể đóng vai trò trong việc bảo vệ cán bộ lãnh đạo, nhưng cũng không thể ngăn cấm người trong nhà kinh doanh, miễn là kinh doanh theo nền kinh tế thị trường, hợp quy tắc và pháp luật, vậy thì vẫn được khuyến khích và bảo vệ."

Nghe Bùi Cẩm nói vậy, Lục Mạn Mạn lập tức hiểu ra, vấn đề vẫn nằm ở việc doanh nghiệp của cô còn thuộc bên kia, nếu cô có quá nhiều quan hệ với phía bên đó.
Bình Luận (0)
Comment