Chương 159
Chương 159Chương 159
Anh không nói nên lời ngọt ngào gì, chỉ có thể không ngừng in nụ hôn lên trán và mặt cô.
Bữa trưa đã chuẩn bị xong, Ngụy Hồng vừa cởi tạp da vừa đi về phía phòng khách, muốn gọi anh chị họ xuống ăn cơm, kết quả còn chưa mở miệng, cô đã thấy cảnh tượng bên trong cánh cửa chưa đóng kín, chị dâu đang ngồi trên đùi anh họ, mà anh họ cô lại đang ôm chị dâu hôn không buông...
Nguy Hồng cảm thấy, cô thật sự phải mau chóng gả mình ra ngoài, nếu không cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì cô cũng sẽ bị đau mắt hột mà thôi.
Ngụy Hồng quay đầu đi ra ngoài gọi mấy anh em Đại Bảo về nhà ăn cơm.
Sau khi ăn cơm trưa, Trình Gia Thuật liền đi bộ đội, anh gọi Triệu Hàn tới, kêu cậu ấy đi thu xếp khảo hạch mùa thu.
Để duy trì dòng máu tươi mới của bộ đội, năm nào cũng có tân binh đến cựu chiến binh đi, mà mỗi quý sát hạch đều trở thành thước đo tiêu chuẩn cho cựu chiến binh đi hoặc lưu lại.
Là một cựu chiến binh đã làm nghĩa vụ quân sự năm năm, kỳ sát hạch lần này đối với Cao Thành cực kỳ quan trọng, trừ phi cậu đạt được vị trí số 1 cả ban, nếu không mùa xuân năm sau, cậu nên xuất ngũ trở về quê hương.
Phàm là người có một chút cốt khí binh sĩ, không ai không muốn lưu lại bộ đội, Cao Thành cũng không ngoại lệ, thời gian năm năm, bộ đội đã sớm thể chế hóa cậu, nếu phải ve quê thật thì cậu cũng không nghĩ ra mình còn có thể làm cái gì.
Cao Thành không khỏi nghĩ đến đối tượng xem mắt của mình, cô em họ của nhà Trình liên trưởng, đoán chừng cũng không có hi vọng, cậu một câu cũng không nói với người ta mà còn hắt một thân nước lên người Ngụy Hồng, có thể có hi vọng mới là lạ.
Triệu Hàn ở dưới lầu huýt sáo hô tập hợp, thông báo cho bọn họ trọng điểm khảo hạch của quý này là cái gì. Cao Thành buồn bã đứng trong đội ngũ lắng nghe, vừa nghe được bốn chữ "Giải tán tại chỗ" mới trở trở về ký túc xá, lúc lên lầu lại bị Ngưu chính ủy gọi lại.
"Tốt rồi, tốt rồi." Ngưu chính ủy cười ha hả đi lại gần, hôm nay mang đến cho Cao Thành một tin tức tốt: "Bên kia cho tôi tin tức, nói rằng em gái Trình thấy cậu không tệ, có thể tìm hiểu."
"Chính ủy, anh nói thật hay giỡn vậy?" Cao Thành ngạc nhiên mở to đôi mắt nhỏ bé của mình ra, hiển nhiên cậu ta không thể tin được, sau khi khiếp sợ, một cỗ vui sướng từ lòng bàn chân chạy thẳng lên ót. Cậu gãi gãi đầu lộ ra vài phần ngượng ngùng: "Cũng may cô ấy không so đo, trước đó tôi còn làm đổ nước lên người cô ấy nữa."
"Điều đó cho thấy cô gái người ta rộng lượng, không phải người soi mói đủ điều." Ngưu chính ủy chọn lời dễ nghe để nói, nói xong liền vỗ vai anh, nói lời thấm thía: "Kỳ khảo hạch của quý này, cậu phải biểu hiện cho thật tốt, tranh thủ ở lại bộ đội, cậu cũng biết tính của lão Trình, nếu cậu không thể ở lại bộ đội thì nhất định lão Trình sẽ không gả em gái cho cậu, để cho hai người cùng về quê đâu."
Vừa rồi Cao Thành còn buồn bã, lúc này giống như bị tiêm một liều máu gà, tỉnh thần phấn chấn đứng nghiêm tại chỗ chào Ngưu chính ủy một cái, giọng nói tràn đầy sinh lực: "Chính ủy yên tâm, tôi nhất định sẽ biểu hiện thật tốt!"
Sát hạch là diễn tập thực chiến dã ngoại, cùng mấy tiểu đoàn đi chung.
Trước khi Trình Gia Thuật rời đi, anh nói trước một tiếng cho Lâm Nghiên Thu, mặc dù anh không nói đi đâu hay làm cái gì, nhưng tốt xấu gì cũng coi như có một lời thông báo.
Bình thường Lâm Nghiên Thu hơi già mồm một chút, nhưng thời điểm mấu chốt vẫn rất biết điều, đương nhiên cô sẽ không khóc lóc không cho anh đi, mà còn hào phóng dặn dò anh phải chăm sóc bản thân thật tốt, sau đó còn làm ra dáng vẻ mẹ hiền vợ tốt cho anh yên tâm, cô nói mình có thể quản lý gia đình nhỏ của bọn họ.