Chương 66
Chương 66Chương 66
Bà lão nghe xong càng vui vẻ: "Thật trùng hợp, bọn tôi cũng đang đến bộ đội để thăm con trai, con trai tôi cũng là sĩ quan, có lẽ chúng ta đi chung một đường đó!"
Hỏi ra mới biết bọn họ thật sự đi chung đường, ban đầu con trai của bà lão học nghiên cứu sinh ở trường quân đội, vừa tốt nghiệp đã làm trung tá, sau đó được cử đến căn cứ ngành hàng hải ở địa phương. Hiện giờ trong bộ đội muốn điều con trai bà tới đại đội cấp A để huấn luyện, sau khi kết thúc thì về được trọng dụng.
Bà lão càng nhìn Lâm Nghiên Thu càng thấy thuận mắt, bà cũng không giấu giếm, cười nói: "Vừa rồi tôi còn tưởng cháu chưa kết hôn nên mới hỏi cháu có đối tượng chưa, nếu chưa có thì đúng lúc con trai tôi vẫn độc thân, hai người có thể trở thành một cặp."
Lâm Nghiên Thu nghe xong không biết nên nói cái gì, đành phải cười gượng hai tiếng.
Bà lão còn đem hình của con trai mình cho Lâm Nghiên Thu xem: "Đây là con trai tôi."
Lâm Nghiên Thu nhìn thoáng qua liền lễ phép khen ngợi: "Dì à, con trai đì có ngoại hình rất đẹp."
Có chút giống tiểu thịt tươi trắng nõn đẹp trai đời sau, bất quá đây không phải loại người cô thích. Nếu đem ra so sánh thì cô vẫn thích người đàn ông mạnh mẽ tràn đây hóc môn nam tính mãnh liệt như Trình Gia Thuật.
Lúc này Trình Gia Thuật bỗng nhiên hỏi: "Không biết con trai ngài tên là gì?"
Bà lão nói: "Con trai tôi là Từ Phong, chắc là nhỏ hơn cậu một chút, đến tháng mười năm nay con trai tôi đã tròn hai mươi sáu." Nhắc tới con trai của mình, bà lão càng nói càng nhiều, bà lôi kéo Lâm Nghiên Thu rồi kiêu ngạo kể về con trai.
Ngay cả ông lão ít nói bên cạnh cũng không nhịn được khen con mình vài câu.
Trình Gia Thuật ngồi một bên chăm chú lắng nghe.
Tên là Từ Phong đúng không, được, anh đã nhớ kỹ...
Ngồi xe lửa suốt hai ngày hai đêm, sáng sớm ngày thứ ba rốt cuộc cũng đến nơi. Bên ngoài nhà ga đã có người lái một chiếc xe jeep quân sự đang đợi, thấy bọn họ vừa ra khỏi nhà ga liền lập tức chạy tới nghênh đón cầm lấy túi lớn túi nhỏ trong tay hai người.
Còn chưa đợi Trình Gia Thuật mở miệng, người tới đã hướng về phía Lâm Nghiên Thu chào hỏi: "Chị dâu khỏe, tôi là Triệu Hàn, phó đội trưởng đại đội cấp A, công việc của tôi là hỗ trợ đội trưởng huấn luyện đám người mềm yếu kia."
Mềm yếu? Là mấy người sĩ quan được tuyển chọn từ các nơi khác đến đại đội cấp A huấn luyện á hả?
Trên trán Lâm Nghiên Thu đổ mồ hôi lạnh, bà lão Từ tự hào về con trai biết bao nhiêu mà ở trong miệng bọn họ lại trở thành mấy người mềm yếu rồi...
Cô nhịn không được nhìn Trình Gia Thuật, thấy anh không có ý muốn sửa lời nói của Triệu Hàn mà chỉ hơi nhíu mày, không phủ nhận.
Phải biết rằng, đàn ông ky nhất điều gì, tất nhiên là bị khinh thường, cho dù cả về mặt tình dục hay cả về thể chất lẫn tinh thần.
Lâm Nghiên Thu hơi tò mò không biết Trình Gia Thuật giỏi tới cỡ nào mới có thể lộ ra vẻ khinh thường không hề che giấu như vậy. Nếu đổi lại là người đàn ông nào làm ra vẻ tự cao tự đại như vậy thì Lâm Nghiên Thu đã thấy ghê tởm muốn chết, chỉ có Trình Gia Thuật mới có thể có biểu cảm chân thực tuyệt vời như vậy.
Cũng may hai vợ chồng họ Từ kia đã đến nhà khách bộ đội không có ở đây, bằng không, còn không thể kích động xắn tay áo đánh nhau với Trình Gia Thuật à?
Trong thời đại này, xe jeep quân sự cũng hiếm thấy, đi một đoạn đường dài cũng không nhìn thấy một chiếc.
Xe chạy rất nhanh, rễ trái rồi rễ phải, lúc sắp ra khỏi thành, Triệu Hàn rốt cục cũng lái tới bên cạnh cánh cửa được bảo vệ nghiêm ngặt. Chạy thẳng một đường không có bất kỳ trở ngại nào đến trước một tòa nhà lầu nhỏ màu nâu gạch đỏ mới dừng lại.
Lâm Nghiên Thu thấy hơi ngạc nhiên, cô cho rằng mấy ngôi nhà trong đại viện cũng không khác øì Ở nông thôn.