Thập Niên 80 - Nhật Ký Nghịch Tập Của Nữ Phụ Ác Độc

Chương 355

Lý Lưu Trụ trừng mắt lườm con trai một cái: “Con xem con chọc giận bà nội rồi kìa.”

Lý Khai Nguyên vội lăn đến trước mặt Lưu Đại Ngân, vươn tay mất xa cho bà ấy: “Bà nội, bà đừng nóng giận.”

Lưu Đại Ngân lẩm bẩm một câu: “Cái thằng nhãi ranh này.”

Lưu Đại Ngân nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng quết định gọi điện thoại cho Trương Vân Sinh hỏi về chuyện cháu trai thôi học.

Rốt cuộc tình hình học đại học ở bên Mỹ thế nào, phải làm sao mới có thể thi đỗ, bà ấy vẫn chưa hiểu rõ đâu, sao nghe Khai Nguyên nói còn phải xin nhỉ?

Tình hình mỗi nước mỗi khác, Lưu Đại Ngân không hiểu gì về tình hình học đại học ở bên Mỹ, phải tìm người hỏi thăm trước mới được.

Vân Chi

Người nghe điện thoại là Trương Nhược Mạn - vợ của Trương Vân Sinh, vốn dĩ Lưu Đại Ngân định chờ Trương Thủy Sinh về nhà rồi gọi lại, nhưng nghĩ đến Trương Nhược Mạn cũng sống từ nhỏ bên Mỹ, cũng học đại học bên đó, chắc chắn càng hiểu biết tình hình bên Mỹ, hỏi cô ấy chẳng phải tốt hơn sao?

“Dì Lưu, dì nói Khai Nguyên đã thôi học, định sang Mỹ học chuyên ngành bào chế dược phẩm ạ?”

Lưu Đại Ngân không lòng vòng: “Ừ, nó chưa nói trước với người nhà đã làm thủ tục thôi học, xách hành lý quay về nhà rồi, khiến cả nhà dì tức muốn chết. Cha nó còn hung hăng đánh cho nó một trận. Nhược Mạn, dì muốn hỏi chút, rốt cuộc muốn thi đại học bên Mỹ thì phải làm thế nào? Dì nghe người ta nói còn phải xin, không biết quy trình thế nào nhỉ?”

Trương Nhược Mạn nói đơn giản về tình hình thi đại học ở nước Mỹ một lần, Lưu Đại Ngân càng nghe trong lòng càng kinh ngạc, tình hình trúng tuyển đại học bên Mỹ hoàn toàn khác so với nước mình…

Cháu trai bà ấy thông minh thật đấy, nhưng liệu có thích ứng được với quy định bên Mỹ không?

Cuối cùng, Trương Nhược Mạn nói: “Dì Lưu, thế này nhé, đợi lát nữa Vân Sinh về, cháu sẽ nói với anh ấy một tiếng, để anh ấy gọi điện thoại lại cho dì.”

Không ngờ Lưu Đại Ngân không chờ được điện thoại của Trương Vân Sinh, mà chờ được người thật tới nhà.

“Vân Sinh, sao cháu lại tới đây, mau vào nhà đi.”

Lưu Đại Ngân đang giải quyết công việc ở nhà máy, chỉ có mình Lý Tam Thuận ở nhà.

“Chú Lý, dì Lưu gọi điện thoại cho cháu nói Khai Nguyên đã xin thôi học ở trường đại học Thanh Mộc, muốn sang nước Mỹ học chuyên ngành bào chế dược phẩm, phải không?”

Lý Tam Thuận gật đầu: “Ừ, chú dì vẫn chưa biết chuyện, thằng bé đã tự mình làm xong thủ tục thôi học rồi.”

“Chú Lý, Khai Nguyên ở nhà không, cháu muốn nói chuyện với thằng bé một lúc.”

“Khai Nguyên đang giúp cha nó bên cửa hàng gà nướng, để chú gọi điện thoại cho nó.”

Ông ấy gọi điện thoại cho Lưu Đại Ngân trước, sau đó mới gọi điện thoại cho Lý Khai Nguyên bảo cậu ấy về nhà ngay lập tức.

Nhận được điện thoại, Lưu Đại Ngân lập tức buông hết công việc trong tay để quay về nhà. Khai Nguyên muốn học bào chế dược phẩm, bà ấy phải hỏi thăm Trương Vân Sinh cẩn thận mới được, xem chuyên ngành bào chế dược phẩm này có dễ thi vào không, muốn xin vào đại học bên Mỹ cần làm những gì.

Lưu Đại Ngân hỏi Trương Vân Sinh rất nhiều vấn đề, cuối cùng cũng có chút hiểu biết về tình hình học đại học bên nước Mỹ rồi.

Càng hiểu biết, trong lòng bà ấy càng m.ô.n.g lung. Quy định, điều lệ bên Mỹ đều không giống trong nước, chỉ sang Mỹ nửa năm Khai Nguyên có thể xin được vào đại học bên đó không?

Huống chi trường học cậu ấy muốn xin vào còn là một trong những trường đại học đứng đầu nước Mỹ.

Không lâu sau Khai Nguyên cũng quay về, trông thấy Trương Vân Sinh, cậu ấy vội vàng chào hỏi.

Vẻ mặt của cậu ấy hơi mất tự nhiên, Trương Vân Sinh cười hỏi: “Khai Nguyên, cháu thật sự làm xong thủ tục thôi học rồi?”

Lưu Đại Ngân không ngốc, nghe Trương Vân Sinh nói như vậy bà ấy lập tức hiểu ra, cháu trai vẫn chưa làm thủ tục thôi học, mới về nhà nói chuyện với người trong nhà thôi.

Khai Nguyên ngượng ngùng sờ lên mũi, nói: “Cháu đã nộp đơn xin thôi học rồi, nhưng giáo viên vẫn chưa phê duyệt. Ông nội, bà nội, cháu đã quyết định sẽ thôi học rồi, nên mới về nhà nói trước với mọi người một tiếng.”

Lưu Đại Ngân bất đắc dĩ, xem ra Khai Nguyên đã quyết tâm sẽ sang Mỹ du học rồi.

“Khai Nguyên, có chuyện này chú muốn nói chuyện trước với cháu, chuyên ngành bào chế dược phẩm chẳng qua chỉ là cách gọi tổng quát, bên trong còn chia ra thành rất nhiều chuyên ngành nhỏ, và cả một vài tình hình cơ bản về học đại học ở nước Mỹ nữa, chú cũng muốn nói với cháu một câu.”

Nói xong, anh ấy hỏi Lưu Đại Ngân: “Dì Lưu, cháu muốn nói chuyện riêng với Khai Nguyên, được chứ?”

“Được, Khai Nguyên, cháu dẫn chú Trương về phòng của cháu đi.”

Lý Tam Thuận với Lưu Đại Ngân sống ở căn hộ riêng trong nhà máy, có rất nhiều phòng, Khai Nguyên có một căn phòng của riêng mình.

Khai Nguyên với Vân Sinh vào phòng nói chuyện rất lâu, ngoài một lần mang nước vào phòng Lưu Đại Ngân không hề vào thêm lần nào nữa.

Thời gian dài như vậy, cũng không biết bọn họ đã nói chuyện gì với nhau.

Đợi khi nấu xong cơm trưa rồi, Lưu Đại Ngân tới đi gõ cửa, Trương Vân Sinh với Khai Nguyên mới ra ngoài.

Trên mặt hai người đều mang theo nụ cười, xem ra nói chuyện với nhau rất vui vẻ.

Con trai Lý Lưu Trụ cũng chạy tới, Trương Vân Sinh từng học đại học bên Mỹ, rất quen thuộc tình hình bên đó,c hắc chắn sẽ có không ít kiến nghị hữu dụng, anh ta cũng muốn nghe một chút.

Chuyện học đại học bên Mỹ không thể nói rõ trong một hai câu, Trương Vân Sinh nói ra kiến nghị của mình: “Chú Lý, dì Lưu, anh Lý, cháu nghĩ có thể cho Khai Nguyên thử một lần, thằng bé rất thông minh, xin vào đại học bên Mỹ chắc là không thành vấn đề. Nếu Khai Nguyên thật sự sang Mỹ học, cháu có thể nhờ bác trai cháu giúp đỡ, tìm trường học và giáo viên giúp Khai Nguyên, bạn bè của Nhược Mạn ở bên đó cũng có thể giúp đỡ.”

Lý Lưu Trụ vẫn không muốn cho con trai sang Mỹ du học. Học ở trường đại học Thanh Mộc đã rất tốt rồi, cần gì đi xa như vậy, nếu như xảy ra chuyện gì, người làm cha mẹ như bọn họ cũng không giúp đỡ được, hơn nữa trời xa đất lạ phong tục tập quán đều không quen, Lý Lưu Trụ thật sự không yên tâm.

Nhưng mà cuối cùng Lý Lưu Trụ lại không nói ra những lời này, con trai muốn sang Mỹ du học như vậy, Vân Sinh cũng nói thằng bé có hy vọng thi đỗ đại học bên đó, anh ta phải suy nghĩ cẩn thận xem rốt cuộc có nên ủng hộ con trai hay không mới được.

Trong lòng Lý Tam Thuận và Lưu Đại Ngân cũng có suy nghĩ của riêng mình, việc của cháu trai thật sự hơi phiền phức, nhưng mà ai bảo bọn họ là phụ huynh chứ, trước khi bọn nhỏ trưởng thành, phụ huynh vẫn phải giải quyết phiền phức cho bọn nhỏ mà.

Bình Luận (0)
Comment