Lưu Đại Ngân vẫn chưa biết suy nghĩ của Xuân Yến đã nảy sinh biến hoá, lúc này bà ấy đang ngồi trong nhà vui vẻ đọc thư.
Trên bàn có hai lá thư, một lá là Khai Nguyên gửi về, trong thư cậu ấy nói mình ở nước Mỹ rất ổn, sau khi tốt nghiệp đại học cậu ấy định tiếp tục ở lại đào tạo chuyên sâu, giáo viên hướng dẫn của cậu là nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy trong ngành điều chế dược phẩm, vì biểu hiện ưu dị, cậu ấy đã được người thầy ấy thu làm học trò cuối cùng của mình.
Tuy rằng hiện tại đã có điện thoại, nhưng cứ cách một hai tháng là Khai Nguyên lại viết một lá thư gửi về cho gia đình, trong thư cậu ấy kể về cuộc sống của mình, để người nhà khỏi lo lắng cho cậu ấy.
Khai Nguyên ở nước ngoài rất có tương lai, Khai Lâm ở bộ đội cũng ất tốt, vì biểu hiện tốt, cậu ấy còn được lãnh đạo chọn đi tập huấn.
Tuy rằng Lưu Đại Ngân không biết tập huấn có ý nghĩa thế nào, nhưng được lãnh đạo chọn, thì chắc chắn là chuyện tốt.
Khai Lâm đang ở trong quân đội, còn nhỏ tuổi nên Lưu Đại Ngân chưa nhọc lòng chuyện “Chung thân” của cậu, nhưng mà Khai Nguyên không còn nhỏ nữa, không biết thằng bé đã có bạn gái chưa nhỉ?
Lưu Đại Ngân hỏi mấy lần, đều bị Khai Nguyên trả lời hàm hồ cho qua, rốt cuộc cậu ấy có hay không, Lưu Đại Ngân cũng hỏi không ra được.
Không chỉ Lưu Đại Ngân và Lý Tam Thuận sốt ruột, Lý Lưu Trụ cũng sốt ruột không thôi. Hiện tại Khai Nguyên đã hai mươi mấy tuổi đầu rồi, ở độ tuổi của cậu ấy, Lý Lưu Trụ đã có Khai Nguyên rồi, vậy mà con trai bây giờ đến bạn gái cũng chưa thấy bóng dáng đâu.
Lưu Đại Ngân và Lý Tam Thuận sốt ruột, thì chỉ hỏi vài câu qua điện thoại, hoặc hỏi vài câu qua thư từ. Nhưng Lý Lưu Trụ sốt ruột, thì cằn nhằn hàng giờ qua điện thoại. Mỗi lần nghe con trai gọi điện thoại cho cháu trai, Lưu Đại Ngân đứng bên cạnh cũng cảm thấy hơi phiền rồi.
Đợi anh ta buông điện thoại, Lưu Đại Ngân cười nói: “Lưu Trụ, mẹ không ngờ con còn có thể nói nhiều như vậy đấy?”
Lý Lưu Trụ cười khổ, ngồi xuống ghế sô pha, nói: “Mẹ, tại con sốt ruột mà. Khai Nguyên nhà chúng ta đã hai mươi mấy tuổi rồi, thế mà bạn gái cũng chưa thấy đâu. Con cái nhà người ta bằng tuổi nó đều kết hôn cả rồi, cho dù chưa kết hôn cũng đã có đối tượng. Mẹ nói xem, rõ ràng Khai Nguyên nhà chúng ta rất đẹp trai, điều kiện gia đình chúng ta cũng rất tốt, sao nó lại chưa tìm được bạn gái nhỉ?”
Vân Chi
“Chắc là Khai Nguyên bận học quá, không rảnh để yêu đương.” Lưu Đại Ngân suy đoán.
“Sao lại không rảnh chứ?” Lý Lưu Trụ nói: “Chẳng lẽ Khai Nguyên rúc trong phòng thí nghiệm cả ngày không ra ngoài sao? Cho dù suốt ngày ở trong phòng thí nghiệm, thì trong lớp cũng có bạn học nữ mà. Mẹ, con nghe nói phong tục ở bên Mỹ không giống ở nước ta, bên đó rất cởi mở, cởi mở như vậy Khai Nguyên còn không tìm được bạn gái, nếu về nước rồi chẳng phải càng không tìm được sao?”
Lưu Đại Ngân đưa cho con trai quả chuối, nói: “Con cái đều có phúc của con cái, con đó, đừng nhọc lòng nữa. Khai Nguyên đang ở bên Mỹ, dù con ở đây cố nhọc lòng thế nào thì cũng không giúp gì được thằng bé đâu.”
Lý Lưu Trụ thở dài: “Mẹ, đúng là nuôi con rồi mới biết lòng cha mẹ, bây giờ cuối cùng con đã biết cha mẹ đã phải nhọc lòng thế nào vì mấy chị em bọn con rồi. Mẹ, mai con lại gửi sang cho Khai Nguyên thêm ít tiền nữa nhé, ở bên ngoài không có tiền rất bất tiện.”
“Chuyện tiền nong con không phải lo lắng, mẹ vừa gửi tiền cho nó rồi.”
“Mẹ, Khai Nguyên là trách nhiệm của con, sau này mẹ đừng để ý, mẹ cứ giữ lại dùng đi.”
Lưu Đại Ngân liếc mắt khinh bỉ con trai: “Mẹ nghèo hơn con à? Tiền của con, con cứ để đó, sau này còn dùng đến. Khai Nguyên với Khai Lâm vẫn chưa kết hôn, Khai Ngọc, Khai Duyệt đều còn nhỏ, sau này còn nhiều việc cần dùng đến tiền.”
“Mẹ, tiệm lẩu và cửa hàng gà nướng của con đều kiếm được tiền, mẹ còn cho con thu tiền thuê nhà của hai tầng lầu nữa, con có tiền. Sau này mẹ đừng gửi tiền cho Khai Nguyên, cứ để con gửi cho nó.”
Hiện tại khối tài sản của Lưu Đại Ngân đã rất lớn, Lý Lưu Trụ cũng được tính là con nhà giàu rồi, nhưng anh ta vẫn giữ đức tính trước kia, chưa bao giờ tiêu tiền lung tung, ngoài tiêu tiền cho Khai Ngọc, Khai Duyệt ra, gần như anh ta không hề chi tiêu khoản nào quá lớn.
Tiền kiếm được anh ta tiêu một phần cho con cái, một phần tiết kiệm lại, một phần khác thì mua bốn căn hộ. Bốn căn hộ đều nằm trong khu nhà mới xây dựng ở tỉnh thành, vị trí địa lý rất tốt, còn là biệt thự riêng, chỉ bốn căn hộ đó thôi đã tiêu hết gần một nửa tiền tiết kiệm của anh ta rồi.
Bốn đứa nhỏ mỗi đứa một căn hộ, cho dù sau này gặp phải chuyện gì cũng coi như có bất động sản
Bốn cái hài tử một người một bộ phòng ở, về sau mặc kệ gặp được chuyện gì, cũng coi như có bất động sản làm chỗ dựa rồi.