Sau khi mơ thấy quyển sách này, về đến nhà Lưu Đại Ngân đã kể cho Lý Tam Thuận chồng mình nghe.
Lý Tam Thuận nghe xong, một lúc lâu sau mới mở miệng hỏi: “Đại Ngân, rốt cuộc hệ thống này là thứ gì vậy, nó thật sự có bản lĩnh lớn như vậy sao?”
Thật ra Lưu Đại Ngân cũng rất sợ, nếu như bảo bà ấy đấu với người khác, bà ấy sẽ không sợ chút nào. Nhưng hệ thống lại nhìn không thấy sờ không được, không chỉ lấy được đồ từ trong không gian, còn mê hoặc được tâm trí của người khác. Sao người bình thường như bà ấy có thể không sợ hãi?
Nhưng mà sợ hãi thì sợ hãi, bà ấy vẫn phải chiến đấu một trận ngươi c.h.ế.t ta sống với nó, bởi vì chỉ cần hệ thống còn ở đây, con trai bà ấy sẽ không thoát được số mệnh pháo hôi.
Vân Chi
“Tôi cũng không biết hệ thống là thứ gì, nhưng đúng là bản lĩnh của nó rất lớn.”
Lưu Đại Ngân ngồi trên ghế, cẩn thận nghĩ lại nội dung quyển sách kia: “Thế giới chúng ta đang sống chỉ là thế giới cơ bn nhất, nên bản lĩnh của hệ thống vẫn chưa lớn lắm. Đợi khi Lý Quân Nhạc hoàn thành nhiệm vụ kiếm được điểm tích luỹ, hệ thống thăng cấp rồi, có chỉ cần giơ tay là có thể huỷ diệt cả một tinh cầu.”
“Chỗ chúng ta chỉ là thế giới bình thường nhất?” Lý Tam Thuận hỏi: “Đại Ngân, chẳng lẽ vẫn còn thế giới khác?”
Lưu Đại Ngân chỉ nới với Lý Tam Thuận về Lý Quân Nhạc và hệ thống, chưa nói đến thế giới khác.
“Vẫn còn thế giới khác như thế giới tinh tế, thế giới võ hiệp, thế giới tu tiên gì đó, tóm lại còn rất nhiều thế giới khác. Thế giới chúng ta đang sống là thế giới đầu tiên, cũng là thế giới bình thường nhất, phải kiếm đủ điểm tích luỹ ở thế giới này, Lý Quân Nhạc và hệ thống mới thăng cấp được. May mà thế giới này có hạn chế, rất nhiều công năng của hệ thống đều không phát huy được, hơn nữa Lý Quân Nhạc vẫn chưa có nhiều điểm tích luỹ, cũng chỉ lợi hại hơn người bình thường một chút thôi, chúng ta vẫn đối phó được.”
Lý Tam Thuận cúi đầu suy nghĩ một lúc lâu, rồi hỏi: “Đại Ngân, hay là chúng ta bảo con trai đóng cửa hàng gà nướng lại, không liên quan đến Lý Quân Nhạc kia nữa có được không? Hệ thống này, tôi cảm thấy nó thật sự rất lợi hại, người bình thường như chúng ta biết lấy gì ra để chống lại hệ thống nhìn không thấy sờ không được kia?”
Nếu như chỉ có một mình, Lý Tam Thuận sẽ không sợ, dù sao ông ấy cũng chỉ có một cái mạng. Nhưng ông ấy còn con trai con gái, cháu nội cháu ngoại, cộng tất cả lại là bao nhiêu chứ? Lý Tam Thuận thật sự không muốn đối đầu với hệ thống kia.
“Tam Thuận, cho dù chúng ta trốn tránh hệ thống kia kiểu gì, chỉ cần nó vẫn còn ở đây, gia đình chúng ta sẽ không đươc yên bình. Ông còn nhớ lần hai tên côn đồ vào nhà chúng ta trộm cướp không? Trốn tránh không có tác dụng. Tôi có dự cảm, dù chúng ta có nghỉ kinh doanh cửa hàng gà nướng, không đối đầu với hệ thống kia, tạm thời tránh được tai hoạ lần này, thì tương lai chắc chắn vẫn phải đối đầu với Lý Quân Nhạc. Đợi tới lúc đó, Lý Quân Nhạc đã hoàn thành nhiệm vụ, đã kiếm được nhiều điểm tích luỹ rồi, sẽ càng khó đối phó hơn.”
Giống như nghĩ tới điều gì đó, Lý Tam Thuận cắn răng nói: “Đại Ngân, bà nói xem…. Nếu tôi… Tôi xử cái tên Lý Quân Nhạc kia, như vậy có được không?”
Lưu Đại Ngân đã sống với Lý Tam Thuận nhiều năm như vậy, đương nhiên nghe ra được ý của Lý Tam Thuận.
Ông ấy định giải quyết Lý Quân Nhạc trước.
“Dù hệ thống kia có lợi hại hơn nữa, nó cũng phải bám vào cơ thể con người, đúng không? Nếu Lý Quân Nhạc c.h.ế.t rồi, vậy chẳng phải hệ thống kia sẽ không gây chuyện được nữa sao?”
Lý Tam Thuận tuân thủ pháp luật cả đời, nhưng đến khi già rồi, lại nghĩ ra biện pháp tiêu cực như vậy.
“Tam Thuận, làm thế sao được, chúng ta không thể g.i.ế.c người.”
Giết người là phạm pháp, huống chi hiện tại Lý Quân Nhạc vẫn chưa làm gì hết, nếu bọn họ làm như vậy thật, thì bọn họ có khác gì “Vai chính” thương tổn người khác vì lợi ích của mình trong những quyển sách kia.
“Ai, Đại Ngân, vừa rồi do tôi sốt ruột quá.” Lý Tam Thuận giơ tay lau mồ hôi một phen: “Đại Ngân, bà kể lại kỹ càng giấc mơ lần này cho tôi nghe lần nữa đi, để xem còn bỏ sót điều gì không, rồi chúng ta cùng nhau nghĩ cách đối phó với hệ thống và Lý Quân Nhạc.”
Lưu Đại Ngân kể lại kỹ càng giấc mơ của mình cho Lý Tam Thuận nghe, sau đó hai vợ chồng bắt đầu thuảo lận xem làm thế nào mới đánh bại được Lý Quân Nhạc đang khoác lớp vỏ bọc Tề Gia Nhạc kia.
“Tam Thuận, tôi nghĩ thế này, chúng ta tạm ngừng kinh doanh cửa hàng gà nướng của Lưu Trụ, để tránh đầu sóng ngọn gió trước đã. Còn máy quay phim tôi đã nhờ người đi mua rồi, đợi khi Lý Quân Nhạc tới gây sự, chúng ta sẽ quay lại tất cả việc này.”
“Quay lại? Không phải bà nói tạm ngừng kinh doanh của hàng gà nướng của Lưu Trụ à? Sao còn quay lại được?” Vừa hỏi xong, Lý Tam Thuận đã sửa lời: “Ý của bà là, khi Lý Quân Nhạc gây sự ở cửa hàng gà nướng khác, chúng ta quay lại tất cả?”
“Ừ, tôi nghĩ như vậy đấy.” Lưu Đại Ngân gật đầu nói: “Chúng ta không thể ngồi yên chờ chết, phải chủ động xuất kích. Còn cuộc thi đầu bếp mà Lý Quân Nhạc nhất định phải tham gia kia nữa, tôi muốn tài trợ cho cuộc thi ấy.”
“Chúng ta tài trợ sao? Vậy cũng được. Đại Ngân, bà nói xem chúng ta làm như vậy liệu có ổn không?”
Lý Tam Thuận và Lưu Đại Ngân cúi đầu thương lượng với nhau, thỉnh thoảng cả hai lại gật đầu.
Bọn họ thương lượng xong đã là nửa đêm, tạm thời đã nghĩ ra được biện pháp đối phó với Lý Quân Nhạc và hệ thống rồi, hai vợ chồng cũng có lòng tin nhất định.