Giang Niệm Tư đã nắm chắc chín mươi phần trăm trở lên, dù sao đối với loại bệnh này cô cũng chưa từng một lần thất bại, nhưng do người bệnh có tuổi quá lớn nên cô không dám nói quá vẹn toàn.
Bác sĩ Đỗ xem như cũng hiểu Giang Niệm Tư, thấy cô bình tĩnh nở nụ cười điềm đạm, không hiểu vì sao ông ấy cảm thấy cô nắm chắc chắn hơn cả bảy mươi phần trăm.
Vì vậy ông ấy đột nhiên mỉm cười, lặng lẽ cúi đầu mở notebook ra chuẩn bị học tập.
Cô đã nói bảy mươi phần trăm, là một ước tính thận trọng.
Còn những người khác nghe thấy đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Thế mà có thể nắm chắc bảy mươi phần trăm?
Bác sĩ Dương cùng bác sĩ Lâm cũng kinh ngạc nhìn cô, đôi mắt của Hứa Triêu Dương sáng bừng.
Chỉ có Thẩm Thanh Tuệ không nói năng gì, cô ta muốn biết, tình huống khó giải quyết thế này, cô sẽ làm sao để điều trị.
“Xán Xán, đo huyết áp của bệnh nhân một chút.” Giang Niệm Tư nói.
Đây là lần đầu tiên Từ Xán Xán được nhiều bác sĩ nhìn chằm chằm khi làm việc như thế này, nên không thể không căng thẳng.
“Áp lực thấp 120, cao áp 190”
Giang Niệm Tư nhíu mày, huyết áp tăng cao.
Trước đó áp lực trong não được đo cũng hơi cao.
Nàng thấy bác sĩ Đỗ cùng bác sĩ Từ đều cầm theo cuốn sổ nhỏ, chuẩn bị ghe chép lại.
Giang Niệm Tư nói ra tình trạng cụ thể của bệnh nhân, sau đó nói: “Dựa theo tình hình cụ thể của người bệnh, trị liệu bằng cách khống chế huyết áp, cầm máu, mất nước và giảm áp lực ở trong não”
Nói đến đây, Giang Niệm Tư lấy ra một hàng ngân châm, cô lấy một cây ngân châm thon dài, nhẹ nhàng cắm vào phần huyệt đạo trên đầu của người bệnh.
“Để giảm áp lực trong não sẽ dùng huyệt Phong Trì, huyệt phong phủ, huyệt kiều cùng các huyệt làm chủ huyệt...
Giọng nói nhẹ nhàng bình tĩnh, cô đem phương pháp châm cứu từ hướng cắm châm, chiều sâu, chọn dùng cách cắm, cùng với lượng kích thích đều làm ra những quy định chính xác.
Cách trị liệu này khiến người Tây y bối rối, nhưng người trong Trung y lại rất kinh ngạc.
Ai am hiểu về nghề sẽ đều biết rõ, không chỉ có công thức và huyệt đạo được xử dụng tinh xảo, ngay cả châm pháp cũng khiến ngươi xem cũng rất kinh ngạc.
Động tác của cô thành thạo còn ung dung, cho dù là nguy hiểm mức nào, cô cũng cẩn thận đối với từng huyệt vị, cũng không hề chớp mắt mà chỉ lấy kim ra rồi cắm vào rất nhanh.
Giống như cách thức nằm trong miệng của cô, giống hết như kích cỡ mà cô cắm vào, cô cũng không phải cố tình tự tin nhưng vẫn mang đến cho người khác một cảm giác rất an tâm.
Giống như chỉ cần có cô ở bên, người bệnh này có thể chữa trị tốt, đó cũng chỉ là chuyện sớm muộn.
Cô bình tĩnh như thể cô không phải đang điều trị cho một bệnh nhân nặng mà phải luôn cẩn thận với người bệnh, còn cô chỉ giống như đang trị cho người bị sốt và cảm lạnh nhẹ.
Những kích cỡ mà cô nói chính xác đến đáng sợ.
DTV
Khiến cho các bác sĩ Trung y tê dại cả da đầu.
Trinh độ chính xác đến như vậy, chứng tỏ cô đã từng trị liệu qua cho người bệnh có tình huống giống như thế này, mà không chỉ một hai lần.
Vả lại bộ dáng của cô như thế này, rõ ràng là chưa từng thất bại qua.
Đó là một cảm giác an toàn từ trong phát ra ngoài.
Bác sĩ Lâm cùng bác sĩ Dương không thể không nhìn chằm chằm vào cô gái ở trước mắt.
Ở trên người cô, phảng phất như thấy được sự ung dung và vững vàng của tiền bối Trương Khởi Tiên, nhưng cũng không giống nhau.
Cô dường như muốn lợi hại hơn cả tiền bối.
Ít nhất vào lúc ông ấy chữa trị cho người bị bệnh nặng, cũng không có nhìn ung dung giống như cô.
Thời gian cứ từng giây từng phút trôi qua, Từ Xán Xán ở bên cạnh nhìn đến hãi hùng khiếp vía, đột nhiên cô ấy rất khâm phục Giang chủ nhiệm nhà mình.
Nếu cô ấy bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, chắc chắn sẽ sợ đến mức tay cũng run lên.
Thế mà sắc mặt của Giang chủ nhiệm lại không hề thay đổi, giống như không có người nào.
Tố chất tâm lý này của cô thật sự khiến cho dù so sánh với thứ gì, cũng khiến người ta khâm phục.
Bị nhiều người nhìn như vậy, cô ấy chỉ đo huyết áp nhưgn cũng vì lo lắng mà đo sai.
Giang Niệm Tư sau khi châm cứu xong cũng không có dừng lại, tình trạng xuất hiện bên trong não của ông cụ đã được cô ngừng lại, áp lực trong não cũng đã giảm xuống.
Thế nhưng ông ấy vẫn chưa tỉnh lại.
Vì vậy sau khi Giang Niệm Tư châm cứu xong đã nắm lấy tay của ông cụ, cô kích thích vào những huyệt vị quan trọng của ông ấy.
Sau đó cô lại lấy ngân châm ra, đem vớ của ông cụ cởi ra: “Dùng ba huyệt hỏa, huyệt hỏa cúc, huyệt hỏa liên, huyệt hỏa tán....
|| Bác sĩ Từ cùng bác sĩ Đỗ cũng lập tức nhớ lời.
Đủ ba hỏa huyệt, chủ yếu để điều trị cho bệnh bại não, nhồi m.á.u não, viêm màng não, teo não, u nạo.. vân vân.
Các huyệt đạo giúp khai mở trí óc, sảng khoái trí não và xua tan tâm hỏa.
Phối hợp với các huyệt đạo, thì có thể trị liệu tình hình hiện tại của ông cụ.
Sau khi áp dụng các phương pháo trị liệu, ông cụ cũng không tỉnh lại, ban đầu các bác sĩ còn căng thẳng nhưng dần dần đã chuyển thành lo lắng cho Giang Niệm Tư.
Ngay cả viện trưởng Lục cũng vì cô mà đổ không ít mồ hôi.
Thế nhưng, Giang Niệm Tư cũng không căng thẳng và lo lắng như người khác suy nghĩ, cô dủng một tay mở mí mắt của ông cụ ra xem xét khóe môi cũng nở nụ cười nhạt.
Đầu ngón tay của cô dừng ở trên mấy cây ngân châm cắm ở trên mặt ông cụ, cô chọn một trong số chúng nhẹ nhàng vặn nó xuống sâu hơn.
“Đừng, vị trí kia không thể...”
Bác sĩ Dương cùng bác sĩ Lâm đều kêu lên.
Lời còn chưa dứt, chỉ nghe có một tiếng ho khan vang lên.
Một tiếng ho khan này, cùng với cảm giác khàn khàn đầy tang thương, giống như đã cách một thế kỷ, là người đến từ khoảng cách giữa sống và chết.
Vốn dĩ ông cụ đang nằm ở trên giường, trên người còn cắm các loại ống tiêm, cơ thể cũng bắt đầu họ khan và run rẩy.
Giang Niệm Tư mỉm cười nhạt: “Tỉnh rồi”
Mọi người đều sợ hãi nhìn ông cụ ở trên giường.
Tỉnh, thế mà đã thật sự tỉnh?
Vừa mới còn nhắc nhở Giang Niệm Tư, bác sĩ Dương cùng bác sĩ Lâm đã vô cùng kinh ngạc nhìn Giang Niệm Tư.
Cô vừa mới châm cứu, tương đương với việc giành chiến thắng ở ranh giới sinh tử.
Phải biết rằng, vào lúc cô mới vừa cắm vào huyệt vị kia, đưa vào sâu một chút, ông cụ có thể lập tức c.h.ế.t ở dưới tay cô.
Thế nhưng không có.
Cô không chỉ không khiến ông Lư c.h.ế.t dưới tay mình, mà còn đích thân cứu sống ông ấy.
Với phương pháo này, còn có sự quyết đoán và bình tĩnh của cô, như vậy còn cần chứng minh gì nữa?
Cô chính là bác sĩ thích hợp để gia nhập vào viện nghiên cứu, không ai thích hợp hơn bằng cô.
Hứa Quan Quan cùng bác sĩ Đỗ còn có bác sĩ Từ là những bác sĩ vui mừng nhất ở đây.
Thấy Giang Niệm Tư có bàn tay vàng, đưa người từ chỗ Diêm Vương cướp về, khiến bọn họ cảm thấy như thể bọn họ đã làm được điều đó.
Những bác sĩ khác của bộ Trung y, cũng đối với Giang Niệm Tư hoàn toàn phục sát đất.
Đây là Giang chủ nhiệm ở bộ Trung y của bọn họ.
Tài giỏi như vậy, ai dám nói không tốt về cô?
Ai dám không phục?
Đó phải là phục từ ngón chân phụ đến tận ngọn tóc.
Thậm chí bác sĩ Đỗ cũng có cảm giác vinh dự chung.
DTV
Ông ấy cười cười, cúi đầu nhìn thoáng qua notebook trong tay, đột nhiên mở to hai mắt dáng vẻ giống như thấy quỷ.
Trời ạ!
Vào lúc đến mấy bước đi chuẩn bị vào thời khắc quan trọng, ông ấy đã vội vàng quan sát mà quên ghi chép lại.
Ông ấy già rồi, trí nhớ không cònn tốt nữa, huống chi bác sĩ Giang còn nói đến phức tạp như vậy.
Ông ấy nên làm gì bây giờ?