Thập Niên 80 Ta Dựa Vào Mỹ Thực Để Làm Giàu

Chương 184

Mọi người dù chơi rất mệt, nhưng cũng rất vui vẻ. Về đến nhà, vừa đặt mông xuống ghế là hàng xóm đã đổ xô đến cửa. Trương Tuệ phát quà cho mọi người, Hoa Quốc Khánh mặt mày hớn hở kể về chuyến đi chơi đến Bằng thành, làm cho mọi người vô cùng hâm mộ.

Ngủ dậy một giấc, Hoa Dạng chạy đôn chạy đáo thế chấp tài sản đứng tên mình cho ngân hàng, ở thời điểm này ngân hàng đang gấp rút chạy doanh số kiếm người cho vay, mỗi chi nhánh ngân hàng đều phải đạt chỉ tiêu nhất định.

Ngôn Mạch làm ăn buôn bán có quan hệ không tồi với các ngân hàng, cậu giới thiệu cho cô một ngân hàng lớn có uy tín, bọn họ có đất có nhà lại có cửa hàng, vì vậy vấn đề vay tiên thế chấp được giải ngân rất nhanh.

Hoa Dạng lại dùng thương hiệu của cửa hàng nhà mình thuyết phục ngân hàng cho vay thêm một ít nữa. Chỉ cần bọn họ có thể trả, ngân hàng cầu còn không được, ước gì bọn họ mượn nhiều hơn chút nữa, chỉ tiêu năm nay bên trên giao xuống hơi nhiều, sắp cuối năm rồi mà còn chưa đạt được một nửa. Lãnh đạo ngân hàng đang vô cùng gấp gáp.

Gom góp thêm cả tiền tiết kiệm, tổng cộng tất cả có một ngàn vạn, cô đem toàn bộ gửi hết vào tài khoản.

Mấy chuyện này cô không nói cho cha mẹ, Hoa Quốc Khánh và Trương Tuệ đều là người thành thật, nếu họ biết cô mượn nhiều như vậy hẳn là sẽ bị áp lực tâm lý, buổi tối chắc chắn sẽ lo lắng đến mức không ngủ được.

Thực ra, cô cũng cảm thấy áp lực, nhưng đây là cơ hội khó có được, cho nên cô muốn đánh liều một phen.

Ngôn Mạch thấy cô bất chấp như vậy, trong lòng cũng lo lắng không thôi, nhưng cậu ta lại không thuyết phục được cô, thôi thì đành nghe theo vậy. Cùng lắm là mất hết thì làm lại từ đầu.

Vợ chồng Hoa Quốc Khánh lại đang bận rộn chuẩn bị khai trương cửa hàng mới trên tỉnh, một nhà hàng bán đồ kho, một siêu thị mini và một quán bán đồ ăn vặt. Công việc tiến triển vô cùng thuận lợi.

Một tuần trước khi trường khai giảng, tờ rơi được đã được phân phát khắp nơi. Đến ngày khai trương, ba cửa hàng mở cửa cùng lúc, bọn họ còn phát động chương trình khuyến mãi, mua món kho được tặng một tô mì nước và một đôi VỚ.

Tương tự, mua đồ trong siêu thị mini và cửa hàng bán đồ ăn vặt cũng có thể nhận được quà tặng.

Các trường đại học gần đó vẫn chưa khai giảng, nhưng chỉ cần bán cho khu nhà tập thể của giáo viên và các khu dân cư xung quanh cũng đủ khiến mọi người bận rộn.

Nhân viên cũng được tuyển chọn cẩn thận, toàn bộ là người nhà của các giáo viên ở gần đây, ai nấy đều là người chịu khó, tay chân cũng rất lanh lẹ.

Lúc tối là thời điểm mà quán ăn vặt buôn bán tốt nhất, lời được hơn chín trăm tệ, cửa hàng món kho bán được hơn tám trăm tệ, cả siêu thị mini cũng bán được hơn bảy trăm tệ, tiền lời sau khi trừ hết các khoản chi phí cũng dư được một khoản khổng lồ.

Kể cả mấy chiếc đồng hồ điện tử mang về từ Bằng Thành, Hoa Dạng định bày bán trước cửa siêu thị, cứ ngỡ là sẽ không được nhiều người mua vì giá cả khá chát, ai ngờ lại bán được hết sạch, thậm chí nhà Hoa Dạng còn lời gấp đôi....

Cuối cùng cũng đến ngày khai giảng, công việc buôn bán cũng ngày càng đông khách hơn, không hổ là tỉnh thành, cho nên việc buôn bán tốt hơn ở huyện rất nhiều. Khởi đầu thuận lợi, tâm tình của Hoa Quốc Khánh và Trương Tuệ cũng dần thả lỏng, nhiệt tình lại tăng vọt.

Cả nhà Hoa Dạng đã chuyển đến sống ở tỉnh thành, cửa hàng cách tiểu khu không xa. Tiểu khu có sáu lầu, mỗi lầu có chừng mười căn hộ. Cả nhà Hoa Dạng mua hai căn, một căn ở tâng một và một căn tầng hai, tạm thời còn chưa kịp sửa chữa nên làm cho hai căn nhà thông với nhau.

Cả nhà ba người ở tạm trên lầu hai, lâu một vẫn đang sửa sang, hàng ngày sau khi kết thúc công việc, Hoa Quốc Khánh thích nhất là đi loanh quanh, ngắm nhìn ngôi nhà mới đang được tu sửa.

Sàn bê tông được lát gạch men rất đẹp, trong phòng lát sàn gỗ sáng bóng, đồ đạc đơn giản, phóng khoáng, bồn cầu tự hoại và bồn tắm trong phòng tắm đều được đặc biệt mua về từ Thượng Hải.

Hai phòng hướng Nam rộng rãi và sáng sủa nên Hoa Dạng chọn làm phòng ngủ, phòng hướng Bắc làm phòng học, phòng khách thông với phòng ăn rộng hơn ba mươi mét vuông, trần nhà vừa cao vừa rộng.

Có một khoảng sân ở tâng một. Trương Tuệ tính dùng nó làm vườn rau để bọn họ mỗi ngày đều có thể được ăn rau sạch.

Ngôn Mạch cũng mua một căn, ở tâng một đối diện với nhà họ Hoa, hiện tại nhà này cũng đang trong quá trình sửa sang, cậu tính toán sau khi hoàn thành sẽ đưa bà nội lên ở cùng để thuận tiện cho việc chăm sóc.

Việc trang trí vẫn chưa xong, Hoa Dạng lại sắp khai giảng, vợ chồng Hoa Quốc Khánh rất muốn đưa con gái đi học, nhưng việc ở cửa hàng mới thật sự rất bận rộn, cả hai người đều không dứt ra được.

Vì học sinh đi học trở lại, cho nên doanh số bán hàng cũng theo đó mà tăng vọt.

Ngôn Mạch xung phong đưa Hoa Dạng đến trường, Hoa Quốc Khánh do dự hồi lâu mới đồng ý.
Bình Luận (0)
Comment