Quý Thần Nham xử lý tài liệu xong, còn tưởng rằng Khương Tuệ Ninh đã trở về phòng ngủ rồi, kết quả lại nhìn thấy cô đang làm ổ cạnh cửa sổ đọc rất say sưa, dáng người nho nhỏ co thành hình tròn, anh thấy thời gian không còn sớm nữa nên bước tới tính nhắc nhở cô.
Không ngờ cô lại không phát hiện bên cạnh có người, anh không khỏi tò mò cô đang đọc cái gì mà lại tập trung đến thế.
Quý Thần Nham hơi khom lưng, nhìn chằm chằm vào cuốn sách trong tay cô, lúc thấy rõ ràng những hàng chữ trên đó thì vẻ mặt anh thay đổi, lập tức đứng thẳng người ho nhẹ một tiếng.
Khương Tuệ Ninh đang đọc tới chương truyện thịt thà chất lượng, lại bị giọng của anh làm giật mình, lúc nhìn thấy người đã đứng cạnh mình, dù da mặt cô có dày đến đâu cũng không nhịn nổi.
Có điều Khương Tuệ Ninh là ai chứ, chỉ xấu hổ ba giây thôi là cô không cho phép bản thân luống cuống tiếp, ba giây sau cô ra vẻ bình tĩnh khép sách lại, đứng lên nhìn thoáng qua Quý Thần Nham rồi hỏi: "Anh làm việc xong rồi à."
"Ừ."
Ánh mắt của Quý Thần Nham dời khỏi người cô, nhìn không rõ cảm xúc.
"Vậy mau đi ngủ thôi." Khương Tuệ Ninh nói xong thì ưỡn thẳng sống lưng đi tới trước kệ sách, cầm sách trả về chỗ cũ.
Sau đó đi ra cửa mà không thèm quay đầu lại.
Quý Thần Nham thấy cô đã ra khỏi thư phòng thì quay người lại lấy cuốn sách đó ra và đặt lên chỗ cao nhất trên kệ, lại lấy một cuốn sách khác đè lên quyển sách đó rồi mới rời khỏi thư phòng.
Sau khi Khương Tuệ Ninh ra cửa thì mới phát hiện Quý Thần Nham còn chưa đi theo, cô nhanh chóng đưa tay vỗ lên mặt mình, trong lòng còn lẩm bẩm mấy lần, "Chỉ cần mình không xấu hổ thì người khác sẽ thấy xấu hổ."
Tốt lắm, cứ giữ vững trạng thái này là được.
Trở lại phòng Khương Tuệ Ninh đi rửa mặt trước, sau khi vệ sinh cá nhân xong thì ra ngồi trước bàn trang điểm, bắt đầu làm các bước dưỡng da.
Sau khi Quý Thần Nham vào phòng thì thấy cô đang bôi cái gì đó lên mặt, anh bước tới và ngửi thấy một mùi hương chỉ riêng cô mới có.
Toàn bộ đồ trong hành lý của anh đã được xếp vào căn phòng này, cứ như đây là chuyện hiển nhiên vậy.
Vệ sinh cá nhân xong, anh phát hiện cô vẫn còn bôi bôi trét trét, có điều không phải lên mặt nữa mà là ở cổ và cánh tay.
Quý Thần Nham đứng bên cạnh, tay đặt dưới cằm nhìn cô như chú ong mật cần cù chăm chỉ, hóa ra con gái dưỡng da như thế à.
"Muốn ngủ à?" Khoảng nửa tiếng sau Quý Thần Nham thấy cuối cùng Khương Tuệ Ninh cũng dừng lại.
"Ừ." Khương Tuệ Ninh bình tĩnh gật đầu, sau đó đứng dậy đi về phía giường.
Quý Thần Nham đi sau cô một bước, bởi vì anh muốn tắt đèn.
Phòng ngủ vừa tắt đèn thì tối sầm xuống, con người luôn vô cùng nhạy cảm với âm thanh trong bóng đêm.
Khương Tuệ Ninh không dám nhúc nhích, lần đầu tiên ngủ với đàn ông, nói không căng thẳng thì là nói dối, nhưng lại nghĩ đây là chồng mình, hình như cô thấy thoải mái hơn một chút.
Có điều lúc cô vừa mới thả lỏng thì cảm nhận được nhiệt độ trên người anh truyền tới, thế là nhịp tim nhịn không được tăng nhanh.
Cô hoàn toàn không dám động đậy, im lặng nằm thẳng, nhưng thật sự không ngủ nổi.
Lúc còn ở nhà cô toàn ôm chăn hoặc ôm gấu bông để ngủ, bây giờ đột nhiên bảo cô ngủ kiểu này thì ngủ sao được.
Cô cứ nằm trợn tròn mắt nhìn trần nhà trong bóng đêm như thế.
Mãi đến khi người bên cạnh truyền tới tiếng hít thở đều đều, anh ngủ rồi sao? Khương Tuệ Ninh cũng cắn răng giả vờ như mình đã ngủ, gác thẳng chân lên đùi Quý Thần Nham, tay từ từ trượt từ bụng anh ra sau eo để tạo thành một cái ôm lỏng lẻo.