Chương 121: Chúng Ta Là Vợ Chồng
Chương 121: Chúng Ta Là Vợ ChồngChương 121: Chúng Ta Là Vợ Chồng
Quý Thần Nham gật đầu. Xem ra tứ hợp viện có tác dụng rất lớn, nếu không cô sẽ không nghĩ đến loại lời nói sau lưng phải tích lũy nhiều tiền để mua tứ hợp viện.
Khương Tuệ Ninh chưa từng xã giao, cũng chỉ thấy qua ở những cảnh phim ảnh, nhưng cũng đều là buổi xã giao của các lão đại trên truyền hình, cô không biết những người như Quý Thần Nham khi tham gia xã giao thì cô nên nói gì. Nói thật thì cô rất sợ mình lỡ mồm nói sai gì đó lại làm anh mất mặt.
Cho nên trước khi đi cô rất căng thẳng hỏi: "Chờ một lát nữa em sẽ cố gắng không nói lời nào, khi cần mở miệng anh có thể ám chỉ bằng ánh mắt cho em không?”
Quý Thần Nham lần đầu tiên thấy cô căng thẳng thành thế này nên nói: "Không cần để ý nhiều. Muốn nói gì thì nói cái đó."
"Như vậy sao được?" Khương Tuệ Ninh lắc đầu lia lịa, nói: "Chúng ta là vợ chồng, mỗi lời nói, mỗi hành động của em đều là mặt mũi của anh, nếu em có nói sai lời nào thì sau lưng họ chắc chắn sẽ chế giễu anh, đường đường là lãnh đạo Tam Bộ lại cưới phải cái quái gì thế này."
Quý Thần Nham bị cô làm cho sững sờ, nhưng anh lập tức bị chữ "vợ chồng" cô nói ra lấy lòng không ít. Dù anh không cười nhưng rõ ràng sắc mặt đã ôn hòa hơn rất nhiều, có thể nhìn ra tâm trạng cũng không kém.
"Sẽ không có ai chế giễu cả." Không biết vì sao cô lại có nhiều ý nghĩ kỳ quái như vậy.
Phương diện ganh đua, so sánh cũng càng kỳ quái hơn.
"Cũng chỉ là đến gặp một chiến hữu trước kia của tôi thôi, tất cả mọi người đều là bạn bè, cứ thoải mái." Quý Thần Nham làm cho cô bớt căng thẳng.
Khương Tuệ Ninh hỏi: "Bạn bè thật sao?" Không phải loại bạn bè giả tạo chứ?
"Còn có bạn bè giả nữa à?"
"Ha ha ha." Khương Tuệ Ninh ngây ngô cười lên, không dám nhắc đến bạn bè giả tạo thông dụng ở thế hệ sau này.
Quý Thần Nham thấy cô không nói nữa thì dẫn cô ra ngoài.
Chờ đến trước cửa nhà nghỉ, Khương Tuệ Ninh theo bản năng lại soi mình vào cảnh cửa kính, sửa soạn lại một chút trên người mình. Quý Thần Nham yên lặng đứng một bên chờ đợi, khi thấy cô đã cảm hài lòng rồi mới nắm tay cô đi vào bên trong.
Khương Tuệ Ninh bước vào phòng tiếp đãi, sau khi bước vào lập tức nhìn thấy bên trong vô cùng lộng lẫy. Thời đại này, nhà nghỉ là sự kết hợp giữa nhà hàng và nơi nghỉ lại.
Phía trước là một tòa nhà đều là nơi để ở lại, họ phải đi qua một hành lang rất dài, sau đó mới tiến vào một đại viện, đằng sau là một tòa nhà hai tâng lầu làm nhà hàng.
Chẳng qua đây chính là tài sản của bộ mà không phải mở cửa kinh doanh.
Đừng tưởng rằng hai tầng lầu là nhỏ, bên trong đó không có một bàn khách nào cả.
Đợi đến khi họ đã bước vào đại viện rồi thì Khương Tuệ Ninh đã nhìn thấy một người đàn ông đang nhanh chân bước về phía họ, phía sau còn có hai người đi theo nhưng bước chân lại chậm hơn người đi đầu.
"Tên nhóc này, kết hôn là chuyện lớn như thế mà không nói một tiếng." Người đàn ông này vừa bước đến đã lập tức vỗ một bàn tay lên bả vai Quý Thần Nham.
Nhìn có vẻ rất ác liệt nhưng thật ra lực lại không lớn, dù sao cơ thể của Quý Thần Nham cũng không hề động đậy.
"Không nói thì anh cũng đã đến đây rồi."
"Anh Thần Nham, đã lâu không gặp."
Quý Thần Nham vừa dứt lời thì hai người đàn ông đi phía sau đã đến kịp, cùng nhau mở miệng chào.
"Đã lâu không gặp."
Khương Tuệ Ninh từ từ bước đến, trên mặt cô vẫn nở nụ cười. Tuy mấy người này đều mặc quần ao thường ngày nhưng cô vẫn cảm giác được thân phận của họ cũng không khác gì Quý Thần Nham nên cô đã không tự mình giới thiệu trước, chỉ lễ phép cười với họ.
Nụ cười này của họ khiến mấy người đàn ông kia ngược lại bị mất tự nhiên, trên mặt còn mang theo nụ cười không được tự nhiên lắm.