Chương 133: Hiểu Nhầm Lớn
Chương 133: Hiểu Nhầm LớnChương 133: Hiểu Nhầm Lớn
Nhưng mà cậu mới vừa vào cửa, Khương Tuệ Ninh đã lập tức phát hiện không thích hợp, trên mặt cậu có vết thương.
"Quý Tử Thư, cậu đánh nhau với người khác à?"
Quý Tử Thư nghe tiếng nói của Khương Tuệ Ninh, đầu cũng chưa nâng lên, lập tức giơ tay che kín mặt: "Không có."
Dì Lưu nghe thấy âm thanh cũng vội vàng chạy ra từ phòng bếp, lại nói tiếp, bà còn quan tâm Quý Tử Thư hơn Khương Tuệ Ninh: "Tử Thư, sao lại thế này? Sao lại đánh nhau, để dì nhìn xem?"
“Tôi không có đánh nhau, là hôm nay chơi bóng không cẩn thận đụng phải."
Dì Lưu kiểm tra một lượt, thật ra bà cũng không phân biệt ra có phải là bị va phải hay không, nhưng mà Khương Tuệ Ninh biết, vừa nhìn đã biết vết thương đó chính là đánh nhau với người ta.
Nhưng mà hình như thằng nhóc này không muốn cho người khác biết, cho nên cô cũng không ép hỏi.
Quý Tử Thư thấy mọi người không hỏi thì trực tiếp đi lên Iầu.
Bầu không khí trong nhà đột nhiên trở nên kỳ lạ.
"Dì Lưu, trước kia trong nhà có nhiều người đến làm khách như vậy không?"
Dì Lưu suy nghĩ một chút, lắc đầu,"Không có, trước kia trong nhà cũng không có nữ chủ nhân, ai sẽ đến chứ?"
"Vậy mấy cô ấy thật sự chỉ đơn thuần là đến thăm gặp tôi sao? Vì sao khoảng thời gian trước không ai tới chứ?”
Câu hỏi này làm dì Lưu nghẹn lời: "Đồng chí Khương, cái này tôi cũng không biết." Mọi người tới đều là muốn giao lưu làm quen, bà cũng không biết người ta có phải là mục đích này hay không.
Dù sao bà cũng chỉ là quen biết những người này, không có giao lưu quá sâu.
Mọi người trò chuyện với bà hoàn toàn là vì bà là dì giúp việc do đồng chí Quý mời đến.
"Dì Lưu, trước kia mỗi Quý Thần Nham đi ra ngoài cũng là chưa bao giờ gọi điện thoại về nhà sao?" Không biết tại sao lại như vậy, trong lòng Khương Tuệ Ninh luôn có một cảm giác bất an.
"Có đôi khi là như vậy, bình thường là có việc cậu ấy mới liên hệ, nhưng mà đều là thư ký liên hệ trong nhà."
Nghe dì Lưu nói như vậy, Khương Tuệ Ninh cũng không phân biệt được nỗi bất an trong lòng là đúng hay không.
Nhưng mà cô vẫn gọi điện thoại cho văn phòng thư ký, người nghe điện thoại chính là thư ký Trương. Nghe cô hỏi thăm chuyện của Quý Thần Nham, hắn nói anh Kinh Thị là có chuyện quan trọng cần xử lý, bên cạnh có thư ký Trần đi theo, hơn nữa Kinh Thị có lão thủ trưởng của nhà họ Quý ở, bảo cô không cần lo lắng.
Lời nói của thư ký Trương đã nhắc nhở Khương Tuệ Ninh, sao cô lại quên mất thật ra nhà của Quý Thần Nham là ở Kinh Thị chứ.
Cha ruột của anh ở Kinh Thị, ai cũng có thể có chuyện nhưng riêng anh thì không.
Xem ra là mình suy nghĩ quá nhiều, hơn nữa ở trong sách, lúc này anh cũng không xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì, cuối cùng buông tâm.
"Cô tự mình gọi điện cho ba tôi sao?" Khương Tuệ Ninh vừa buông điện thoại xuống đã nhìn thấy Quý Tử Thư đứng ở trước mặt mình.
Tối tăm âm u không biết đang suy nghĩ cái gì.
"Không phải."
Thấy cô phủ nhận, Quý Tử Thư cũng không nói chuyện, xoay người đi đến nhà ăn.
Khương Tuệ Ninh cảm thấy hôm nay Quý Tử Thư thật kỳ lạ, giống như thiếu niên u buồn ở đời sau vậy, rõ ràng ngày hôm qua không phải tình huống như vậy, ngày hôm qua cậu vì một miếng thịt mà tranh giành với cô, nhưng hôm nay cả người lại iu xìu uể oải.
Nhưng mà cô quan sát dì Lưu một chút, cũng không cảm thấy kỳ lạ, vẫn thường thường giống như mọi ngày. Khương Tuệ Ninh cũng lập tức yên tâm, có lễ đứa nhỏ này cũng có mấy ngày không vui vẻ vào mỗi tháng.
Ngày hôm sau thời tiết sáng sủa, Khương Tuệ Ninh sửa sang lại tất cả dược liệu rồi đóng gói lại, chuẩn bị trả lại cho mợ.
Vừa lúc buổi sáng hôm nay mợ có ở nhà, Khương Tuệ Ninh đi qua lập tức nói với mợ là bà ấy hiểu lầm ý của cô rồi.
Từ Ngọc Trân nghe cháu ngoại gái nói xong mới biết là mình hiểu lầm lớn.
Vội hỏi: "Thủ trưởng Quý là bởi vì việc này mà làm khó dễ cho con đúng không?"
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ