[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 192 - Chương 192: Hôn Cô Cả Đời

Chương 192: Hôn Cô Cả Đời Chương 192: Hôn Cô Cả ĐờiChương 192: Hôn Cô Cả Đời

Gương mặt của Khương Tuệ Ninh đã nóng bừng lên, đến lưỡi cũng cứng lại, nói tới nói lui cũng chỉ lắp bắp được mấy chữ: "Không... Không được! Anh còn... sao anh có thể nói chuyện không biết xấu hổ như vậy?"

Người này làm thế nào mà cái gì cũng dám nói thế nhỉ

Cô bị Quý Thần Nham làm cho thẹn vô cùng, lúc nói chuyện cô căn bản không dám nhìn người trước mắt nữa.

Quý Thần Nham nhìn thấy dáng vẻ cô tức giận nhưng rất xinh đẹp, cô vừa thẹn vừa tức giận không khỏi khiến cho cả người như tản ra hơi thở còn say lòng người hơn nữa.

Khóe miệng anh không nhịn được phải giương lên, tâm trạng cũng tốt vô cùng, cúi đầu cắn lên gương mặt đang nóng bừng của cô, hỏi: "Tôi còn thế nào?"

"Anh quên thân phận của mình rồi?" Ứng đỏ trên gương mặt của Khương Tuệ Ninh căn bản không hề mờ nhạt bớt đi, cô không ngừng bị người đàn ông này hôn lên, đến thân thể cũng bắt đầu nóng lên theo, vì hốt hoảng mà hai cánh tay không ngừng xô đẩy anh.

Quý Thần Nham dùng một tay đã nhấc được cả người cô, ôm cô vào lồng ngực mình. Anh rất thích ôm cô thế này, dù ôm cô ở tư thế nào cũng không cho anh cảm giác thỏa mãn hơn thế này.

Khương Tuệ Ninh hoảng hốt thốt lên một tiếng, hai cánh tay chỉ đành phải ôm chặt ở cổ anh.

Hôm nay anh ôm cô lên cao hơn, để cô có thể từ trên cao nhìn xuống mình, mà anh chỉ cần khẽ ngẩng đầu đã có thể nhìn rõ ánh mắt sáng lấp lánh kia của cô. Quý Thần Nham nói từng chữ một: "Thân phận của tôi không phải chính là chồng của Tuệ Tuệ sao?”

Khương Tuệ Ninh cảm thấy người đàn ông này nói ra giống như khiến người ta bị bỏng, lời nói trầm thấp rơi vào trái tim cô, làm trái tim cũng nóng bỏng và run rẩy theo.

Anh hơi vểnh mặt lên, ngũ quan sâu sắc, dưới hàng mày anh tuấn là đôi mắt đen nhánh, sáng, sắc bén, khóe miệng hơi cong lên, chiếc cằm sáng bóng, lúc nói chuyện hầu kết cũng nhấp nhô lên xuống, hơi thở như mang theo hương rượu tỉnh khiết, thoang thoảng.

Quý Thần Nham nhìn thấy lông mi của người trong lồng ngực mình không ngừng run rẩy thì biết cô đang e thẹn, thế nhưng anh biết rõ còn muốn mở miệng hỏi: "Tuệ Tuệ, tôi nói đúng không?"

Gương mặt của Khương Tuệ Ninh bị anh khóa chặt trong ánh mắt của mình, bàn tay anh đang ôm cô từ phía sau bắt đầu làm loạn, anh tựa như con thú đang vờn lấy con mồi của mình. "Ưm." Khương Tuệ Ninh bị anh vuốt ve sau lưng mà ngứa ngáy, cô cúi đầu vùi vào cổ anh, khe khẽ ừ một tiếng.

"Nếu Tuệ Tuệ đã gật đầu rồi, vậy tôi nghĩ phải ăn em thôi."

Cô nằm xuống vị trí rất tốt, Quý Thần Nham chỉ cần hơi nghiêng đầu là có thể cắn được vào vành tai cô.

Khương Tuệ Ninh có thể cảm nhận được hô hấp của anh ngay bên tai mình, hơi thở nóng bức phà vào từng hồi, sức mạnh kích thích hormone nam tính phát ra theo từng lần hô hấp của anh.

Khương Tuệ Ninh chỉ cảm thấy vừa ngứa vừa nóng, cô vội vươn tay muốn che miệng anh lại.

Hai cánh tay của Quý Thân Nham đều bận rộn ôm lấy người trong lồng ngực mình, ban đầu anh định sẽ dùng một tay để ngăn tay cô lại, nhưng khi chưa kịp hành động đã phát hiện phong cảnh ở nơi khác.

Anh há miệng cắn vào đầu ngón tay của cô, để ngón tay cô đặt giữa răng môi tinh tế như thế.

Khương Tuệ Ninh bị dọa cho phải cuống quýt rút tay trở về. Nhưng người đàn ông này lại không chịu buông tha cho cô, nụ hôn của anh lại rơi xuống một lần nữa.

Mang theo niềm vui và sự hớn hở khi hôn lên đó, giống như anh đang nhấm nháp miếng bánh kẹo ngọt ngào, cũng giống như loại rượu đã ủ đủ ngày, Quý Thần Nham cảm thấy mình có thể hôn cô như thế này cả một đời.

Mãi đến khi cảm thấy người được ôm có chút mê muội anh mới không đành mà thả cô ra.
Bình Luận (0)
Comment