Chương 249: Thu Hoạch Được Quá Nhiều
Chương 249: Thu Hoạch Được Quá NhiềuChương 249: Thu Hoạch Được Quá Nhiều
Chuyện này đã ầm ï từ hồi đầu năm, cấp trên đã họp và đưa ra nghị quyết, ngân sách các khoản mục năm nay đều do xưởng sắt thép bên này chỉ ra.
Kết quả có người kiếm được tiền nên muốn qua cầu rút ván, cuối năm giả chết nên cái gì nên xây nên phát triển đều tuột dốc.
Người phụ trách liên hệ cũng thông minh biết Khương Tuệ Ninh là vợ anh, thế nên không hiểu sao đè chuyện này lên đầu Hội phụ nữ.
Đúng lúc Hội phụ nữ tới tìm họ vì muốn liên hợp với địa phương.
Rõ ràng đã hẹn trước thời gian, Khương Tuệ Ninh mang thai cũng có lòng tới, vậy mà chi nói một câu không rảnh rồi đuổi người đi, thậm chí còn để cô chờ nửa ngày uổng công, lúc đi bụng đói meo,
Lúc trước Quý Thần Nham xem thường không thèm nhúng tay vào mấy chuyện này, nhưng bây giờ thấy vợ mình qua đó bị ức hiếp nên cũng ra tay không ngại ngần.
Nếu bọn họ đều lệ thuộc vào ba Bộ thì anh có lòng tin có thể làm được tốt hơn, cũng giải quyết mọi chuyện ổn thỏa.
Đơn giản chỉ cần mượn chuyện lãnh đạo đến đây, mượn tay ông ấy giao quặng ở Vân Xương vào tay Khương Tuệ Ninh, dù sao không cho cô thì nó cũng vào tay ba Bộ, rồi từ ba Bộ bắt đầu trợ cấp.
Anh không tự tiếp nhận mà đưa thẳng đến tay Khương Tuệ Ninh, anh thật sự muốn xem bọn họ sẽ đến cầu xin Khương Tuệ Ninh thế nào.
"Căm ơn anh, Quý Thần Nham."
"Cảm ơn anh làm gì?"
Khương Tuệ Ninh không nói gì, chỉ kéo cánh tay anh tới cọ, cô biết nhất định những chuyện này có công lao của Quý Thần Nham trong đó, chỉ là anh không nói thì cô sẽ không hỏi.
"Chỉ là muốn cảm ơn anh thôi."
Quý Thần Nham vươn tay nhéo gương mặt mũm mĩm của cô, hôm đó cô bị chọc tức đi về mà không kể lại điều gì, đến bây giờ Tuệ Tuệ của anh vẫn chưa oán trách câu nào. Nói đúng ra là cô đi chịu tủi thay anh, Thái Văn Thân không làm gì được anh nên trút hết giận lên người Tuệ Tuệ.
Mấy thứ đó đã từng là sản nghiệp của ba Bộ miền Bắc, sau đó ba Bộ miền Bắc tới đây nên những sản nghiệp đó cũng tự tách ra, bây giờ anh không ngại bắt đầu thu về.
"Ngoan, đi làm quen mọi người trước đã, sau này về thủ đô cũng thường gặp, đợi lát nữa thì cha mẹ sẽ đến."
Quý Thần Nham nói xong thì đưa Khương Tuệ Ninh tới phòng tiếp khách, mọi người đều biết Khương Tuệ Ninh, chỉ là chưa từng giới thiệu chính thức thôi.
Hôm nay ngoài Bộ trưởng Hứa và Vạn Minh Sâm thì ba người khác cũng xem như bậc cha chú của Quý Thần Nham.
Trong đó có một người ban nãy tự xưng là chú ba, cha ông ấy là anh em ruột với ông nội Quý Thần Nham, là chú họ ruột của Quý Thần Nham, tên Quý Trung Việt.
Hai người khác thì một người là dượng cả Đường Quốc Lương, người còn lại là dượng út Ôn Hướng Tiền.
Khương Tuệ Ninh đi theo nghe Quý Thần Nham giới thiệu, ngoan ngoãn chào hỏi,"Chào chú ba, chào dượng cả, chào đượng út ạ."
"Được, Ninh Ninh ngoan, lần này chúng ta tới đây là vì có việc ở Đông Thành, lúc đến thì thằng bé Thần Nham này mới nói muốn dắt vợ tới giới thiệu cho bọn ta, vậy nên cũng chưa chuẩn bị cái gì, dượng cả với cô cả cho các cháu bao lì xì nhé."
Đường Quốc Lương đưa bao lì xì trước rồi lại nói: "Cô cả còn chuẩn bị mấy món khác cho Ninh Ninh, chờ về thủ đô lại cho Ninh Ninh sau nhé."
Sau đó dượng út Ôn Hướng Tiền cũng nói những không không khác gì dượng cả lắm, chỉ là dượng út thì kiệm lời hơn.
Cuối cùng là Quý Trung Việt, trên mặt ông ấy có vẻ hơi xấu hổ vì vừa rồi vợ con hơi lỗ mãng, sau khi đưa bao lì xì xong thì không nói thêm nữa. Khương Tuệ Ninh không so đo, nhận bao lì xì xong thì ngọt ngào nói cảm ơn.
Ngay cả vợ Bộ trưởng Hứa cũng chuẩn bị bao lì xì cho cô, đồng chí nữ đi theo Vạn Minh Sâm cũng cho một cái
Khương Tuệ Ninh cảm thấy chuyến này mình đi thu hoạch được quá nhiều.
Vợ Bộ trưởng Hứa rất thích Khương Tuệ Ninh, mặc dù hôm nay Quý Thần Nham dẫn Khương Tuệ Ninh tới đây để giới thiệu, nhưng thật ra vẫn còn công việc khác phải làm.