[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 335 - Chương 335: Đây Là Công Việc Của Con

Chương 335: Đây Là Công Việc Của Con Chương 335: Đây Là Công Việc Của ConChương 335: Đây Là Công Việc Của Con

Khương Tuệ Ninh gặp được Trương Thu, cô phát hiện chị ấy có rất nhiều ý tưởng. Hiện tại nhóm của họ có Trần Đóa Đóa, lại có thêm Trương Thu, công việc đúng là đã dễ dàng hơn rất nhiều.

Chẳng qua xưởng đan thủ công nho nhỏ này không thể nào giải quyết hết công việc làm cho số đông những phụ nữ trong thôn.

Trước kia cô đại khái đã biết qua đặc thù của thời đại này, có rất nhiều đội sản xuất kết hợp lại xây dựng xưởng nhỏ, đi đầu trong việc muốn làm giàu.

Nhưng vì hiện nay mới vừa bước ra khỏi mười năm hỗn loạn, tư tưởng của mọi người vẫn còn bó hẹp, không dám nghĩ quá nhiều.

Thật ra hai mảng việc nuôi trồng tập thể và nung gạch ở tương lai có thể tồn tại rất lâu, có thể giải quyết được rất nhiều về vấn đề việc làm cho nhiều phụ nữ.

Khương Tuệ Ninh vừa mới nhắc đến Trương thu đã vô cùng tán thành, nhưng hiện tại Khương Tuệ Ninh cũng chỉ làm việc ở liên hiệp phụ nữ, muốn lấy được tài trợ vẫn phải chờ tầng tầng lớp lớp phê duyệt.

Thật ra liên hiệp phụ nữ của thành phố lấy được tài trợ cũng rất chậm chạp, mà thời đại này vốn cũng không phải giàu có.

Khương Tuệ Ninh phải đi đường tắt trong Tam Bộ, dù có thể nhanh chóng cầm được trợ cấp hơn nhưng cầm tiền rồi cô chắc chắn phải làm ra chút chuyện thực tế.

Nếu trong tay cô đã có tiền, Trương Thu sẽ yên tâm và sẵn sàng bắt đầu.

Mà hiện tại có mấy công xã bên cạnh liên hợp, các đồng chí nữ ở đó cực kỳ nhiệt tình, hăng hái, có lẽ là vì cô đã giải thích đúng chỗ, cũng có thể vì nửa năm vừa qua Trương Thu dẫn theo một số người đã có thay đổi lớn khiến họ tin tưởng.

Khương Tuệ Ninh đề nghị trước tiên nên mở lớp xóa nạn mù chữ và dạy kỹ thuật cho những người ở trại chăn nuôi và lò gạch.

Nếu không biết chữ, sau này làm việc chắc chắn sẽ vất vả khó khăn hơn rất nhiều. Họ chọn ra người từng đọc sách kỹ thuật, còn chọn ra thêm mấy người có bằng cấp ba để giảng dạy cho mọi người, còn huấn luyện kế toán và quản lý.

Huấn luyện và làm việc đều đồng thời diễn ra, đến cuối tháng mười một thì có vẻ như căn bản đều đã hoàn thành.

Trong thời gian này Quý Tử Thư và mẹ chồng đều thay cô chăm sóc hai đứa bé, còn đưa chúng đến chỗ cô. Cô được bố trí cho phòng ở làm bằng gõ, trụ sở ở đó cũng không lớn lắm, chỉ có chưa đến một trăm người. Thư ký mới của Quý Thần Nham đã sắp xếp việc này, chỗ ở của cô chỉ cách thôn Thượng Thủy khoảng hai mươi phút.

Mỗi ngày đều là Quý Tử Thư phụ trách đưa đón cô.

Trân Đóa Đóa tạm thời ở chung chỗ với họ.

Mỗi ngày về nhà, việc vui vẻ nhất chính là ôm hai đứa bé, trẻ con ba tháng bắt đầu biết trao đổi với người khác, mỗi ngày đều "a ai i" cực kỳ hoạt bát, đáng yêu lại thích cười.

Chúng cũng bắt đầu biết phân biệt các loại bài hát thiếu nhi. Mẹ của Khương Tuệ Ninh ở thời đại sau này là giáo viên mầm non, vì nuôi dạy con cái bà ấy mời từ chức công việc của mình, sau này khi con cái của bà ấy đã lớn, bà ấy lại quay lại công việc cũ, lập một nhà trẻ. Từ nhỏ Khương Tuệ Ninh đã mưa dầm thấm đất, quả thực cô có cả một kho nhạc thiếu nhi của Trung Hoa.

Mỗi ngày về nhà, cô đều ôm hai đứa bé hát các bài hát thiếu nhi, ngoài ra còn dạy mẹ chồng và Quý Tử Thư hát theo.

Quý Tử Thư không học, nhưng mẹ chồng cô lại vô cùng ưa thích.

Trong nhà mỗi ngày đều có thể nghe thấy tiếng hát, tiếng cười reo lên không ngừng. Quả nhiên bất kỳ nơi nào có trẻ con, nơi đó sẽ có tiếng cười.

Thời tiết dần lạnh hơn, Nghiêm Bội Lan nhìn thấy mỗi ngày Khương Tuệ Ninh đều đi sớm về trễ nên rất đau lòng, tối đến bà thường tự tay chuẩn bị nước nóng cho cô ngâm chân.

Lúc Khương Tuệ Ninh ngâm chân, Nghiêm Bội Lan thường ngồi bên cạnh trò chuyện với cô: "Ninh Ninh, con đâu cần liều mạng như vậy."

"Mẹ, con không liều đâu ạ, đây đều là công việc của con."
Bình Luận (0)
Comment