[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 342 - Chương 342: Thật Là Trùng Hợp

Chương 342: Thật Là Trùng Hợp Chương 342: Thật Là Trùng HợpChương 342: Thật Là Trùng Hợp

"Ừm, để tôi suy nghĩ một chút, hôm nay người của chỗ ở bên kia phái ra là người có năng lực điều tra rất tốt, khẳng định có thể phát hiện ra dấu vết làm chuyện xấu của mấy người này, cô đừng quá lo lắng."

Khương Tuệ Ninh gật đầu, mặc dù cô vẫn rất tin tưởng người được phái đi điều tra, dù sao thì làm cái gì đều rất dễ để lại dấu vết.

Mặc dù thủ đoạn hiện tại không tốt bằng đời sau, nhưng không có nghĩa là chỉ số thông minh của họ thấp, chỉ cần chịu khó điều tra thì nhất định sẽ phát hiện ra vấn đề.

Hôm nay cô đến chỉ là nhìn xem người bị thương thế nào thôi, nếu nói táng tận lương tâm thì không ai bì được với đám người này, vì tiền đều có thể làm bất cứ chuyện gì, bắt nat một người không minh mẫn.

May mà người đó không có vấn đề gì.

Lúc mấy người họ đang cãi nhau vì vấn đề bồi thường thì người nằm trong phòng bệnh cũng đã tỉnh lại.

Khương Tuệ Ninh cùng Quý Tử Thư cũng không để ý đến đám người bên kia mà đi vào trong phòng bệnh trước.

Cô nghe nói bà lão này tên là Ngô A Hoa, cái tên thật sự là quá qua loa. Khi họ đi vào trong, thím Ngô A Hoa cũng đã mở mắt, bà ấy ngồi im lặng trên giường bệnh, sau khi nhìn thoáng qua Khương Tuệ Ninh, ánh mắt bà ấy lập tức nhìn chằm chằm về phía Quý Tử Thư.

Khương Tuệ Ninh cũng phát hiện ra ánh mắt bà ấy lóe lên một chút kinh ngạc khi nhìn thấy Quý Tử Thư, sau đó lại nhìn chằm chằm vào cậu ấy, mở miệng muốn nói gì, nhưng lại không thể nói thành lời.

Nhưng mà cảm xúc của bà ấy rõ ràng không bình thường, có chút kích động.

Quý Tử Thư cau mày vẫn luôn nhìn bà ấy, sau đó đi đến mép giường của bà ấy.

Thím Ngô A Hoa trực tiếp nắm lấy cánh tay của Quý Tử Thư, Khương Tuệ Ninh nhớ đến Trương Thu nói rằng lúc bà ấy kích động sẽ rất dọa người, sợ bà ấy làm bị thương người khác, cho nên đã chạy đến ngăn bà ấy túm lấy Quý Tử Thư.

Quý Tử Thư cũng sợ người phụ nữ nằm trên giường làm Khương Tuệ Ninh bị thương, cho nên đã nghiêng người chặn cô ở bên kia.

May mà thím Ngô A Hoa cũng chỉ nắm lấy Quý Tử Thư, cũng không có hành động quá mức nào.

"Trung Việt, Trung Việt..." Sau khi bà ấy túm lấy tay Quý Tử Thư thì vẫn luôn miệng nói hàm hồ cái gì đó.

Những câu bà ấy nói cô nghe không rõ, có thể đó là tiếng địa phương hoặc vốn dĩ bà ấy liền đã như vậy.

"Bà ấy đang nói gì vậy?"

Quý Tử Thư nhìn Ngô A Hoa một cái, sau đó lại nhìn về phía Khương Tuệ Ninh nói: "Bà ay gọi tôi là Trung Việt."

"ý của cậu là gì?" Khương Tuệ Ninh có chút không hiểu.

"Trung Việt là tên ông ba của tôi."

Nghe cậu ấy nói điều này, Khương Tuệ Ninh đột nhiên nhớ đến người chú thứ ba của Quý Thần Nham mà cô đã gặp trước đó, ông ấy tên là Quý Trung Việt.

Nhưng mà chắc chắn rằng thím Ngô A Hoa đang gọi tên Trung Việt sao?

"Mặc dù tên Trung Việt không thường gặp, nhưng cậu chắc chắn đây là tên ông ba của cậu sao?" Trên đời này nhiều người như vậy, cái tên này chắc cũng không chỉ có một người đặt đúng không.

Quý Tử Thư để mặc cho Ngô A Hoa nắm lấy cánh tay mình, cậu ấy cũng ngồi xuống mép giường, nói: "Vừa rồi tôi đã nói với cô rằng tôi cảm thấy bà ấy trông rất quen, lúc bà ấy gọi tên ông ba, tôi đột nhiên nhớ mình đã từng nhìn thấy ảnh của bà ấy ở chỗ của ông ba, nhưng mà bà ấy trong ảnh rất trẻ, hơn nữa được chụp từ niên đại trước, cho nên cũng khá mờ.”

"Hả? Vậy bà ấy chính là.." Khương Tuệ Ninh có chút không dám tin hỏi.

"Bà nội ba của tôi." Quý Tử Thư xác định ý nghĩ của cô.

Khương Tuệ Ninh kinh ngạc trợn tròn mắt, không phải chứ, trên đời này còn có cả chuyện trùng hợp như vậy à?

Nhưng mà cô nhớ rằng Quý Thần Nham đã nói năm đó thím ba của anh ấy đã bị quân địch phục kích trong lúc đi đưa thư sao? Sau đó cũng không tìm được nữa, khi đó địa điểm ở phía Tây Nam, cách nơi này rất xa, làm sao bà ấy có thể một mình đi đến đây được chứ?
Bình Luận (0)
Comment