Chương 422: Ra Oai Phủ Đầu
Chương 422: Ra Oai Phủ ĐầuChương 422: Ra Oai Phủ Đầu
Vì sao lại thích ư? Có lẽ là vì trên người cậu ta bộc lộ sự cứng cỏi, bị khó khăn giày vò nhưng vẫn giữ được sự dịu dàng kia?
Khương Tuệ Ninh không tham gia thảo luận tại sao Phan Phỉ Phỉ lại thích Doãn Đào, thích là thứ không thể giải thích rõ được nguyên nhân.
Buổi chiều còn phải tới câu lạc bộ để mở họp nên mấy người không làm mất thời gian ở nhà ăn nữa.
Buổi sáng báo danh xong, buổi chiều trước khi mở họp sẽ có phân đoạn phỏng vấn trưởng câu lạc bộ.
Trưởng câu lạc bộ là sinh viên đã học hai năm ở Đại học Công Nông Binh.
Bởi vì vừa là đàn anh lại còn là sinh viên Đại học Công Nông Binh nên luôn giữ thái độ bảo thủ đối với các vấn đề như chính trị và tư tưởng.
Thật sự mà nói thì tư tưởng có tí chênh lệch với lứa thi đậu lần này.
Thêm chuyện ai thi đậu thì ít nhiều gì cũng có chút xem thường người tới từ Công Nông Binh, đương nhiên bọn họ cũng khinh thường đám người thi đậu, cảm thấy tư tưởng của những người đó có vấn đề.
Dù sao phân đoạn phỏng vấn hỏi đáp, chỉ cần tư tưởng tiên tiến một chút thì hầu như sẽ bị phê bình.
Khương Tuệ Ninh xếp hàng phía sau càng nghe càng thấy chán ngấy, làm sinh viên Đại học Bắc Kinh, trưởng câu lạc bộ kinh tế, họ ở đây nên đã đạt được tin tức vượt mức quy định so với rất nhiều địa phương rồi.
Thế mà bọn họ vẫn chùn chân bó gối không chịu tiếp thu những thứ mới mẻ.
Đương nhiên chắc chắn không chỉ mình cô bất mãn, ví dụ như nam sinh đang tranh luận với trưởng câu lạc bộ kia cũng rất khá.
Cô cảm thấy bây giờ có thể mở thêm câu lạc bộ biện luận được đấy, hơn nữa rõ ràng nam sinh này đến có chuẩn bị, không bao lâu đã khiến trưởng câu lạc bộ không biết cãi lại thế nào.
Đương nhiên trưởng câu lạc bộ vẫn lợi hại, nói không lại thì trực tiếp bê tư tưởng chính trị ra đè người, bây giờ hoàn cảnh vẫn chưa cởi mở hoàn toàn nên tư tưởng chính trị vẫn có sức ép như cũ.
Đến lượt Khương Tuệ Ninh, cô cũng không nói theo trưởng câu lạc bộ, bản thân có chính kiến của chính mình.
Cũng không biết có phải là do có nam sinh khi nãy mở đầu hay không, mà lần này trưởng câu lạc bộ không giữ Khương Tuệ Ninh.
Sau khi hoàn thành, mọi người ngồi xuống họp, lúc mở họp như vào sân nhà của trưởng câu lạc bộ, trực tiếp xếp nhiệm vụ cho mọi người, mỗi tuần cần nộp một phần báo cáo tư tưởng lên.
Cuộc họp được mở như để ra oai phủ đầu vậy.
Cuộc họp kết thúc, Ôn Lê vẫn không phản ứng có gì như trước, nhưng còn Phan Phỉ Phỉ thì nhịn không được oán giận,"Không có thực lực, người năm đó đi vào là dựa vào một bản báo cáo tư tưởng thì có thể đưa ra ý tưởng hay ho gì chứ, nhưng chơi trò ra oai thì học được trọn vẹn."
Cha mẹ Phan Phỉ Phỉ làm công tác tuyên truyền nên tin tức nhận được cũng cao hơn so với người thường, có thể biết được kha khá tin tức từ các nơi, hơn nữa ông ngoại cô ấy còn từng bị đưa đi cải tạo nhiều năm, đến năm 1974 mới được về.
Có lẽ người nhà họ không thích những chuyện xảy ra trong mười năm kia, lại càng không thích những người chiếm được lợi từ thời đại đó, Phan Phỉ Phỉ là người thẳng thắn, còn chưa ra khỏi câu lạc bộ đã nhịn không được chế nhạo.
Khương Tuệ Ninh nhỏ giọng xoa dịu hai câu, còn chưa nói xong đã bị người cản đường.
"Chào đồng chí, cô cũng là sinh viên mới năm nay sao?”
Khương Tuệ Ninh nhận ra nam sinh này là người vừa tranh luận với trưởng câu lạc bộ khi nãy, gật đầu nói: "Đúng vậy."
"Chào cô, tôi là Lục Tri Miễn chuyên ngành máy tính khóa 77." Anh ta nói xong thì nhiệt tình vươn tay ra với Khương Tuệ Ninh. Khương Tuệ Ninh cười noi"Khuong Tuệ Ninh chuyên ngành tin tức."