[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 437 - Chương 437: Vừa Đẹp Trai Vừa Có Năng Lực

Chương 437: Vừa Đẹp Trai Vừa Có Năng Lực Chương 437: Vừa Đẹp Trai Vừa Có Năng LựcChương 437: Vừa Đẹp Trai Vừa Có Năng Lực

Lúc này Khương Tuệ Ninh thế mới biết thành tích của Hà Ngộ cũng khá tốt, vốn dĩ cậu ấy có thể học chung một trường với họ, nhưng vì trên đường đi thi một môn, sức khỏe xảy ra chút vấn đề nên mới tới trường học cách vách.

Chỉ là cậu theo thư ký Trần tới mỏ nên học được rất nhiều thứ, nghe nói bạn thân ở đây đang cần người nên mới tới giúp.

Không ngờ thay đổi như thế mà cậu ấy vẫn không thoát khỏi cái số làm thư ký cho Quý Tử Thư.

"Chú Qúy không tới sao?" Hà Ngộ nhìn trái nhìn phải, lại hỏi: "Dì nhỏ không dắt các em tới đây chơi à?"

"Hôm nay bọn chúng đi công viên chơi rồi."

"Di nhỏ vào văn phòng trước đi." Hà Ngộ nói xong thì đứng sang một bên bày ra tư thế mời Khương Tuệ Ninh đi trước.

Khương Tuệ Ninh nhìn người trạc tuổi với Quý Tử Thư, lúc còn ở Đông Thành thì cậu ấy mang dáng vẻ một thằng nhóc ham chơi, còn bây giờ đã toát ra chút sự trưởng thành.

Quý Tử Thư có hai trợ lý ở nhà máy, một người phụ trách chủ yếu việc soạn các loại công văn và văn kiện, một người xem như trợ ly sinh hoạt, phụ trách chủ yếu một ít việc vặt vãnh trong văn phòng.

Hôm nay trợ lý văn thư không ở đây, chỉ còn trợ lý xử lý chuyện vặt trong văn phòng.

Đó là một cô gái họ Ngô, tên Ngô Mẫn. Tốt nghiệp Trường trung cấp chuyên nghiệp rồi tới nhà máy làm việc, vào nhà máy còn sớm hơn Quý Tử Thư, là trợ lý sinh hoạt của xưởng trưởng trước, bởi vì mới tới hai tháng đã bắt đầu cải chế nên cô ta vẫn giữ nguyên vị trí công tác của mình.

Cô ta phụ trách những việc vặt vãnh là chính, Quý Tử Thư cũng không đuổi cô ta đi mà vẫn giữ lại ở văn phòng.

Bời vì cô ta tuổi nhà, lại trông ưa nhìn, tính cách hoạt bát nên ngày thường làm việc ở nhà máy rất thuận lợi.

Thấy Quý Tử Thư lại đây, cô ta vọt tới trước mặt mấy người với vẻ mặt ngây thơ.

"Xưởng trưởng Quý, tôi thay tấm trải giường trong phòng nghỉ của anh rồi, cũng giặt sạch quần áo lao động mà anh mặc đi phân xưởng, anh xem thử còn cái gì cần giặt nữa không, hôm nay nay tôi giạt hết luôn cho anh."

Quý Tử Thư không dùng phòng nghỉ, cậu vốn định dỡ bỏ nó, kết quả tới giờ vẫn còn bận chuyện cải chế nên chưa làm.

Hà Ngộ lại nói mới đầu rất bận, nói không chừng có ngày nào đó phải ở lại đây tăng ca, giữ lại có thể có chỗ để nghỉ tạm. Nhưng mà Quý Tử Thư vẫn không thích nghỉ ngơi ở đó, còn Hà Ngộ lại không chê mà tự mình mua chăn, ở đây hai ngày rồi.

Quý Tử Thư rất ghét có người động vào đồ đạc của mình, hơn nữa trợ lý văn phòng cũng không cần giặt quần áo giúp cậu, thế nên cậu thấy rất khó chịu với cách làm này của Ngô Mẫn, giọng nói lạnh lùng,'Về sau đừng động vào đồ của tôi, làm tốt chuyện trong phận sự của mình là được, ra ngoài đi"

Hồi trước, xưởng trưởng ở đây là người quen của cậu Ngô Mẫn, cô ta có thể vào đây là vì dựa vào mối quan hệ đó, vốn dĩ cải thế thì cô cũng đi rời đi theo, nhưng kết quả nghe nói xưởng trưởng mới là một người trẻ tuổi vô cùng đẹp trai, lại còn là sinh viên Đại học Bắc Kinh, có gia thế ở đại viên nên cô ta sinh ra vài ý tưởng.

Tạm thời ở lại, kết quả phát hiện lời đồn không khoa trương chút nào, xưởng trường mới không chỉ có năng lực mà còn đẹp trai nữa.

Cô ta cảm thấy cho đến giờ mình chưa từng gặp được người nào đẹp trai đến thế, vậy nên không khỏi sinh ra chút tâm tư khác.

Chỉ là xưởng trưởng Qúy vô cùng lạnh nhạt với người khác, trong lúc làm việc cũng ít nói ít cười, rất kiệm lời, ngoài chuyện công việc thì cậu gần như không nói thêm câu nào.

Rõ ràng mới là sinh viên lại chỉ lớn hơn cô ta một tháng, nhưng lại có cảm giác như cậu lớn hơn cô ta rất nhiều, không có tí bình dị gần gũi nào như bạn cùng trang lứa.

Ngô Mẫn vẫn luôn tìm cơ hội để nói chuyện với cậu nhiều hơn, ai ngờ đến chị soạn công văn còn tiếp xúc với cậu nhiều hơn cả cô ta.
Bình Luận (0)
Comment