[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 440 - Chương 440: Cậu Đã Trưởng Thành

Chương 440: Cậu Đã Trưởng Thành Chương 440: Cậu Đã Trưởng ThànhChương 440: Cậu Đã Trưởng Thành

Khương Tuệ Ninh một tay chống cằm, nhìn Quý Tử Thư hỏi,"Tử Thư, tôi phát hiện đột nhiên cậu trưởng thành không ít." Hình như bây giờ cậu bớt vô lý lại.

Cậu rũ mắt nhìn người trên ghế,"Cháu sắp hai mươi rồi, nếu còn chưa lớn nữa chắc dì sẽ sầu lắm đúng không?”

"Tôi sầu gì chứ?"

"Không ai hiếu thuận với dì."

Khương Tuệ Ninh phát hiện Quý Tử Thư thù rất dai, vẫn luôn nhớ thái độ khi mình vừa đến, thật ra may năm nay ở chung với nhau, hoàn toàn coi nhau như người một nhà, nhưng cô không bắt cậu một hai phải gọi mình là mẹ.

"Tử Thư, tôi phát hiện càng ngày cậu càng không đáng yêu." Cô nói xong thì âm thầm lắc đầu,"Nếu tôi đến sớm một chút.." Chắc hẳn cậu sẽ không trở thành một người cực kỳ thiếu tình yêu thương từ gia đình như thế này, nói không chừng sẽ vô ưu vô lựu như Hà Ngộ.

Giống thì cũng không đúng, cô ở bên này nên tuổi tác cũng tính theo nơi này, nếu đến sớm một chút thì cũng không thể trở thành mẹ kế của cậu được, nói không chừng mỗi ngày còn dắt cậu ra ngoài nghịch bậy, người sầu chết có thể là Quý Thần Nham. Tóm lại cô phát hiện gân đây Quý Tử Thư càng ngày càng giống như đang giấu chuyện gì trong lòng.

Quý Tử Thư cười không nói chuyện, thật ra cậu cảm thấy rất may mắn vì khi Khương Tuệ Ninh gả cho ba là lúc cậu đã lớn, nếu mới được vài tuổi cộng thêm tính tình cực đoan đó thì có lễ trong mấy năm nói không chừng bản thân đã gây ra và nói những lời cực kỳ gây tổn thương đến cô, không chắc ở chung hòa bình như bây giờ.

Cho nên không có nếu, khi cô đến chính là lúc tốt nhất.

Cậu đã trưởng thành, hiểu ba cần cô, gia đình này cũng cần cô.

Bây giờ có thêm hai em gái, nhìn thế nào cũng cảm thấy đây là lúc tốt nhất.

"Chị Trương, sao chị lại ở đây?"

Ngô Mẫn ở văn phòng cách vách nghe được tiếng của chủ xưởng Quý truyền đến từng đợt, sau khi Hà Ngộ rời đi, âm thanh nói chuyện của hai người càng nhỏ, hơn nữa chủ xưởng Quý từ trước đến nay luôn lạnh nhạt bây giờ lại đang cười, tuy rằng cười rất nhỏ, nhưng lọt vào trong lỗ tai của cô ta thì đúng là kích thích thật.

Cố chấp ghen ghét tựa như ác ma đang ăn mòn trái tim cô ta, rõ ràng cô ta vẫn luôn ở trước cậu, vì sao cậu lại không nhìn thấy.

Cho nên khi nhìn thấy chị Lưu ở nhà ăn cầm ấm nước di đến đây, nhớ đến những gì vừa mới nghe được từ Hà Ngộ, trong lòng đột nhiên dâng lên một ý nghĩ xấu xa.

"Đến đây đưa nước cho chủ xưởng Quý, hôm nay bận đến mức quên đưa nước sôi lên văn phòng bên này."

Chị Lưu là công nhân ở nhà ăn, bình thường hay phụ trách đổi nước sôi cho khu văn phòng của xưởng, hôm nay phải thay nước cho cả văn phòng, nhưng mà khi đến đây chủ nhiệm Hà vẫn còn đang ở trong phòng nghỉ, cô cũng không đi vào, cho nên mới để sót phòng của chủ xưởng.

Khi cô nói chuyện có hơi lo lắng, sợ bị đuổi việc vì việc này, gần đây vì chuyện tái cơ cấu toàn bộ xưởng mà làm cho người ta hoảng sợ, sợ không hoàn thành tốt chỗ nào thì sẽ bị liên lụy.

"Để em đưa vào cho chị, vừa khéo em cũng đang định đi vào văn phòng của chủ xưởng để dọn dẹp lại. Bình thường quan hệ giữa Ngô Mẫn và mọi người trong xưởng cũng không tệ, khi nói chuyện luôn nở nụ cười ngọt ngào, dù ai nhìn vào cũng cảm thấy tâm tình thoải mái.

Đặc biệt là những công nhân ở phân xưởng, một vài tên nhóc trẻ tuổi nhờ người hỏi thăm tin tức của cô ta.

Nhưng mà đều bị Ngô Mẫn từ chối, nói trong nhà quản nghiêm, nên chuyện này phải nghe theo lời của ba mẹ. Bộ dạng ngoan ngoãn nghe lời này của cô ta làm cho rất nhiều người tăng thêm hảo cảm.

Chị Trương cũng không ngoại lệ, cô vốn có tâm tư giật dây cho cháu gái của mình, nhưng hỏi thăm một chút thì biết yêu cầu của Ngô gia rất cao, nên cũng đành từ bỏ.

Nhưng mà trong lòng cô ta vẫn thích Ngô Mẫn như cũ, vốn dĩ đang nơm nớp lo sợ thì nghe Ngô Mẫn nói, đương nhiên sẽ không từ chối,'Làm phiền trợ lý Ngô quá, giữa trưa tôi mang cho cô một phần cơm sườn."

"Cảm ơn chị Trương."
Bình Luận (0)
Comment