[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 503 - Chương 503: Thích Ứng

Chương 503: Thích Ứng Chương 503: Thích ỨngChương 503: Thích Ứng

Ai ngờ cô ấy lại đi đến một nơi khác, cha mẹ ở nơi đó rất tốt, không chỉ tình cảm vô cùng hòa thuận mà còn đối xử với cô ấy vô cùng tốt, cô ấy nghĩ cứ như vậy đi, trải qua cuộc sống như vậy cô ấy cũng đã đủ cảm thấy vừa lòng.

Không ngờ đến mới bảy, tám năm sau cha cô ấy lại có thể chỉ vì một bài báo mà xảy ra những chuyện kinh thiên động địa như vậy.

Mẹ cô ấy tuy rằng vô cùng nỗ lực, và cũng cố gắng tìm cho cô ấy một chỗ để dựa vào, nhưng cô ấy vô cùng sợ phải thay đổi, không nghĩ muốn làm theo, nhưng đối phương lại muốn cưới cô ấy, cô ấy nghe xong thì lại càng sợ, nghe nói anh ta còn đã có con, đứa nhỏ cũng đã lớn, chỉ kém bản thân cô ấy mấy tuổi.

Gia đình như vậy cô ấy cũng không muốn vào, cô ấy cũng không phải là người có thể chủ động ở cùng với người khác, cô ấy sợ hãi phải sống trong hoàn cảnh xa lạ cùng với những người xa lạ.

Khương Tuệ Ninh nhìn "Khương Tuệ Ninh" kia thầm nghĩ, người này có phải bị chứng sợ xã hội nghiêm trọng hay không, nhưng mà nhìn dáng vẻ của cô ấy thật đúng là sợ hãi, có một số việc không phải là do tính cách cô ấy quyết định, mà là từ trong xương cốt thì cô ấy đã có loại sợ hãi này rồi.

Cũng giống như người sợ độ cao, người khác sẽ cảm thấy là người đó đang ra vẻ, thậm chí còn đứng đó chỉ trích người đó là "Luyện tập nhiều hơn thì tốt rồi, nhưng chính là vô cùng để ý, chỉ giỏi làm bộ làm tịch."

Cô cũng có thể hiểu loại sợ hãi này là phát ra từ trong lòng, hơn nữa nhìn người này vậy là lại giống cô ý đúc, nên thái độ đối với cô ấy cũng dịu dàng hơn,"Không làm được công việc như vậy thì nghỉ đi, hãy làm những việc mà mình thích, trước kia khi còn đi học cô cũng được nhiều người khen ngợi, hãy chọn việc cô thích để đi làm, cùng những người bạn mà cô thích thì chơi cùng, mẹ là người yêu thương cô nhất, mặc kệ là cô có biến thành người như thế nào thì tình yêu của bà ấy dành cho cô sẽ không đổi, đời người ngắn ngủi như vậy, chỉ có mấy chục năm, cô không cần phải cố gắng để hoà hợp với người khác, chỉ cần chúng ta không hại ai, thì hãy sống cuộc sống mà mình tự cảm thấy là thoải mái nhất."

"Người khác sẽ chỉ trích thì sao?" Như là nói cô ấy không biết nói chuyện, không thích xã giao, cả ngày chỉ biết ngây ngốc ở nhà, nhưng cô ay chính là thích được ở trong nhà một mình để viết viết vẽ Vẽ.

"Chúng ta là vì chính bản thân mình mà tồn tại, cũng không phải vì người khác mà sống, sao phải quản người ta nói gì nhiều như vậy, nếu mà cô luôn để tâm đến ánh mắt và lời nói của người khác đối với mình thì cuộc sống sẽ mãi mãi không tốt lên được." Khương Tuệ Ninh cũng không biết đối phương có thể hoàn toàn thích ứng được hay không, cô ấy dường như quá để ý đến nhưng ý kiến mà người khác dành cho mình, nhưng mỗi người cũng đều có những cách xử lý khác nhau.

Cô ấy nói bản thân mình không thích ứng được với cuộc sống của một Khương Tuệ Ninh khác, nhưng muốn có một cuộc sống thoải mái thì chủ yếu là dựa vào bản thân cô ấy phải tự suy nghĩ thông suất.

"Cảm ơn." "Khương Tuệ Ninh" biết bản thân mình không duyên không cớ đem cô đến đây nên vô cùng có lỗi, hơn nữa lại còn bắt cô nghe một đống lời vô nghĩa như vậy, lúc cô ấy biết rằng bản thân mình còn có thể trở lại thì vô cùng vui vẻ, dù sao thì nơi này mới thuộc về cô ấy, thậm chí còn tràn đầy tự tin để lại một bức thư cho Khương Tuệ Ninh, ai ngờ lần trở về này lại hỏng bét như vậy,"Thật sự cảm ơn cô rất nhiều."

"Cô cảm ơn cái gì chứ?" Khương Tuệ Ninh có chút buồn cười, các cô cũng chỉ trao đổi thận phận, bây giờ đổi lại, giống như là cô không giúp gì được đối phương mà còn làm cho mọi chuyện thêm khó khăn hơn.
Bình Luận (0)
Comment