[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 51 - Chương 51: Nấu Ăn Giỏi

Chương 51: Nấu Ăn Giỏi Chương 51: Nấu Ăn GiỏiChương 51: Nấu Ăn Giỏi

Hiếm có một ngày Khương Tuệ Ninh không so đo với cậu, cô nằm dài ra sô pha không muốn nhúc nhích, đúng là cô có hơi nhớ cuộc sống khi trước, muốn uống trà sữa, muốn đi xem phim, muốn nhìn mấy anh đẹp trai lộ cơ bụng...

Anh đẹp trai có cơ bụng trong nhà đã tăng ca Ở Bộ hai ngày chưa về rồi, không được nhìn trai đẹp nhưng cũng không đến nỗi không được uống trà sữa luôn chứ.

"Trong nhà có sữa không dì Lưu?" Nếu không mua được thì tự mình làm, mặc dù cô không biết nấu cơm nhưng học được một đống cách làm thức uống ngọt ngày trước.

Dì Lưu đang hái rau, nghe cô nói như thế thì lập tức nói: "Đồng chí Tiểu Khương muốn uống sao? Đúng lúc sáng nay bên nông trại có đưa một chậu tới đây."

Khương Tuệ Ninh còn tưởng một chậu chính là cái chậu kích cỡ nhỏ nhất, ai ngờ vào bếp nhìn mới thấy nó to cỡ chậu rửa mặt.

Cái này... ấy chà ấy chà, là người nghiện trà sữa đồ ngọt nặng, cô cảm thấy mình có thể phát huy hết công lực.

Dì Lưu nghe thấy cô nói muốn làm cái gì đó tên trà sữa, còn chưa hái rau xong bà ấy đã xuống bếp giúp một tay. Khương Tuệ Ninh không quen dùng bếp gas thời này lắm, dì Lưu thấy dáng vẻ vô cùng cẩn thận của cô, trực tiếp ra tay giúp.

Cô phát hiện khiếu nấu ăn của dì Lưu đúng là cao.

Sau khi nói xong cách làm, dì Lưu đã biết ngay, nhìn nước đường thắng ra tới mà xem, màu còn đẹp hơn mấy đoạn video cô học hỏi.

"Dì tuyệt quá dì Lưu ơi, tôi yêu dì quá đi." Khương Tuệ Ninh nhịn không được ôm dì Lưu nịnh nọt.

Dì Lưu giận liếc mắt nhìn cô một cái,'Lúc đồng chí Qúy ở nhà không được nói những lời này đâu." Để đồng chí Qúy nghe được yêu với không yêu gì đó thì không tốt, lỡ như làm cô nói quen miệng gặp ai cũng nói như thế thì ai biết đồng chí Qúy sẽ nghĩ thế nào,

Khương Tuệ Ninh gật đầu liên tục không ngừng,"Dì Lưu yên tâm đi, tôi chỉ nói với dì thôi." Chỉ nói với người quyết định miếng cơm manh áo của mình, những người khác còn chưa xứng.

"Cô đấy cô đấy nhé, cả ngày không làm chuyện øì đứng đắn."

Dì Lưu thật sự vừa cưng chiều vừa thấy bất đắc dĩ.

Trà sữa rất đơn giản, đầu tiên là xào lá trà với đường trắng lên cùng với nhau, xào xong thì thêm chút nước vào để nấu sôi, sau đó đổ sữa bò vào nồi. Cuối cùng lọc lá trà ra để lại trà sữa thuần khiết bên trong là hoàn thành.

Có trà sữa thì tất nhiên phải làm chút bánh ngọt cho buổi trà chiều rồi, đúng lúc tối hôm qua dì Lưu có làm đậu đỏ nghiền để làm nhân bánh bao, cô tính làm chút bánh rán nhân đậu đỏ để phối với trà sữa.

Cô vẫn chịu trách nhiệm đập trứng gà, nói những nguyên liệu nấu ăn cần thiết để dì Lưu ra tay.

Không đến một tiếng, trà sữa và bánh rán nhân đậu đỏ ở thập niên 70 ra đời.

Khương Tuệ Ninh đã thử trước xem hương vị có khác nhiều quá không, và nó đúng là mùi vị ấy, lại còn thơm hơn một chút, chắc là do lâu rồi không được ăn.

"Dì Lưu vất vả rồi, dì nếm thử trước đi." Khương Tuệ Ninh để một miếng bánh rán nhân đậu đỏ đến bên miệng dì Lưu.

Dì Lưu cũng không để lâu, cắn một cái, vừa vào miệng là mùi sữa êm dịu, còn trộn lẫn bên trong một chút mùi thơm ngát của đậu đỏ, không biết phải nói thế nào, nhưng đúng là ăn rất ngon.

Khương Tuệ Ninh lại đút dì ấy uống một ngụm trà sữa, ánh mắt dì Lưu sáng rực lên.

Xem đi, cô đã nói không ai có thể từ chối hương vị ngọt ngào chết người này cả, thứ có thể khiến người béo không thể ngừng được, tất nhiên phải có sức hút độc đáo rôi.
Bình Luận (0)
Comment