[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 60 - Chương 60: Chạy

Chương 60: Chạy Chương 60: ChạyChương 60: Chạy

Tuy rằng nói đưa quà kết hôn là khám sức khỏe làm anh có chút kỳ lạ, nhưng mà nghĩ đến nhà cậu mợ cô chỉ có thể đưa những cái đó làm hồi mộ, khả năng cũng là sự thật.

Cũng không phải nghĩ nhiều nữa.

"Không cần, năm nay tôi đi đến bệnh viện Đông Thành kiểm tra sức khoẻ."

Trần Huy lập tức hiểu ra, đây hẳn là do đồng chí Khương đã sắp xếp xong, hắn gật đầu nói: "Vậy đến lúc đó tôi sẽ lái xe đưa anh và đồng chí Khương qua đó."

"Ừ, hôm nay anh cũng vất vả rồi, không có việc øì nữa đi về nghỉ ngơi trước đi."

"Không quấy rầy lãnh đạo nghỉ ngơi, sáng sớm ngày mai tối sẽ tới đón anh." Trần Huy nói xong lại nhìn thoáng qua đồng hồ, cũng chưa đến chín giờ, trước đây lúc này lãnh đạo còn có thể ngồi thêm hai giờ nữa, đúng là kết hôn rồi cũng không còn giống trước nữa.

Hôm nay dì Lưu lại làm đồ ăn mà Khương Tuệ Ninh thích ăn, vậy nên cô đã không cẩn thận ăn những hai bát cơm, sau khi ăn xong lại thấy dạ dày có chút căng, nên thừa lúc thư ký Trần ở thư phòng với Quý Thần Nham nói chuyện, cô quyết định ra ngoài đi dạo cho tiêu cơm.

Ở những năm thập niên bảy mươi này, ban đêm luôn vô cùng yên tĩnh, nhưng mà bởi vì ở đại viện thường xuyên có người đi kiểm tra nên cô cũng không có quá sợ hãi, mới cả khu đại viện này hầu như toàn là người làm ở đoàn bộ ở, cũng không tính là rộng lắm, chỉ đi bộ được một chút thì lại tới nhà.

Cô vô cùng sợ bóng tối và ma quỷ, trời tối thì không thích ra ngoài, lại càng không tính đi ra ngoài, nên đang định quay người trở về, nhưng vừa mới định thì nghe thấy một âm thanh giận dữ truyền đến,"Cút đi, ve sau không được dùng bất cứ cơ gì tới tìm tôi, Thái Minh Ngọc, tôi đã nói rồi tôi không muốn nhìn thấy bất cứ người nào trong số các người hết."

Giọng nói này sao lại quen tai như thế?

Quý Tử ThưI!!

Khương Tuệ Ninh quay đầu lại, đúng thật là Quý Tử Thư, bên cạnh cậu còn có một người con gái trạc tuổi, đây là cô đang gặp phải cảnh chia tay hay là cảnh vứt bỏ vậy??

Lúc này Quý Tử Thư cũng quay đầu lại, ánh mắt hai người chạm nhau trên bầu trời cũng không tính là sáng nhưng lại có thể nhìn thấy rõ ràng.

Trên mặt hai người đều lộ ra một chút xấu hổ.

Loại chuyện này không khác gì việc, lúc học cao trung yêu đương vụng trộm, hai người đang tay trong tay đi dạo phố thì vô tình bị mẹ bắt gặp, mà Khương Tuệ Ninh chính là người mẹ già kia, nhưng mà chuyện này cô cũng không có quyền lấy danh nghĩa người mẹ ra để quản giáo cậu.

Nói thật thì ngày thường Quý Tử Thư đều có chừng mực, cũng sẽ không vượt qua cái giới hạn kia, loại chuyện này xảy ra nên cô muốn ra mặt đảm nhận là mẹ kế thì hẳn sẽ bị người khác chán ghét.

"Anh Tử Thư." Cô bé vừa khóc lóc vừa giữ chặt lấy vạt áo của cậu.

Bây giờ nếu không đi thì còn tính đến bao giờ mới đi, cô cũng không nghĩ phải xem cảnh con riêng của chồng chia tay ban gái, vì vậy Khương Tuệ Ninh liền xoay người theo hướng nhà mình mà chạy nhanh.

Hôm nay quả nhiên ra ngoài không xem ngày, mọi chuyện cũng không thuận lợi chút nào.

Quý Tử Thư nhìn thấy tốc độ rời đi của cô, cho rằng cô định về nhà cáo trạng, nên cậu trực tiếp ném tay người đang giữ mình ra, chạy nhanh đuổi kịp Khương tuệ Ninh.

Cô gái nhỏ không có giấy thông hành, hiển nhiên là ngăn ở ngoài địa viện, và chỉ có thể đưa ánh mắt mong đợi nhìn người đang rời đi.

"Dì chạy cái gì?"

Khương Tuệ Ninh cả người lười biếng, nên không phải là đối thủ của Quý Tử Thư, chạy chưa được ba mét thì đã bị cậu đuổi kịp.
Bình Luận (0)
Comment