Chương 80: Em Đọc Sai Chữ Rồi
Chương 80: Em Đọc Sai Chữ RồiChương 80: Em Đọc Sai Chữ Rồi
Nhưng cô có thể từ chối sao? Tất nhiên là không rồi, chỉ có thể rưng rưng nước mắt cầm lấy quyển sách anh đưa.
"Em có nên đọc ra thành tiếng không?" Khương Tuệ Ninh có chút thù dai hỏi, nào, chúng ta cùng làm tổn thương nhau đi.
Nếu muốn học thì mọi người cùng nhau học.
"Em thích đọc như vậy thì đọc đi" Hoàn toàn không cảm thấy bị đe dọa chút nào.
Khóe miệng của Khương Tuệ Ninh hơi giật giật, cô đang nói lung tung cái gì vậy.
Cuối cùng đành phải làm bộ làm tịch mở sách ra nghiêm túc đọc to.
Càng đọc càng cảm thấy chua xót, bản thân cô đang làm gì thế này? Nửa đêm còn bị chồng của mình bắt đứng học giáo dục công dân.
Anh đến cùng là trung thực đến mức nào hả?
Người đẹp tự động nhào vào lòng anh không để ý, còn muốn người đẹp phải học xong giáo dục công dân.
"Đọc sai rồi."
"Sai ở đâu chứ?"
Khương Tuệ Ninh sắp tức đến bốc khói, đây là chuyện của con người nên làm sao, anh thậm chí còn chưa đọc sách, sao lại có thể nói cô đọc sai được chứ? Muốn vu oan cho cô à, không có cửa đâu.
Quý Thần Nham thực sự là không chút nể nang chỉ ra lỗi sai của cô, Khương Tuệ Ninh thực sự là muốn cảm ơn cả tổ tiên nhà anh luôn.
Ai có thể tin được năm đó khi Khương Tuệ Ninh thi đại học cũng chưa chăm chỉ như vậy, nhưng lại có thể đứng đọc một giờ giáo dục công dân dưới sự giám sát của chồng mình, ông chồng này còn nhân tiện giải thích cho cô nghe ý nghĩa lớn lao của cuộc sống.
Làm tốt lắm!!
"Thầy Quý, thầy thật là một giáo viên tốt." Bây giờ cả người Khương Tuệ Ninh đã mềm oặt cả lại, cô nằm ườn trên sô pha như một con cá vô hồn.
"Cảm ơn đã khen."
"Vậy sau này em gọi anh là thầy nhé." Đây là kiểu chồng øì chứ?
Những lời này của Khương Tuệ Ninh khiến Quý Thần Nham nhướng mày, nhìn chằm chằm cô, ánh mắt anh trở nên vô cùng phức tạp: "Em không cần kêu anh thầy làm gì, anh cũng không dạy em cái gì cả."
Ồ, anh cũng biết à.
Nhưng mà lúc này, cảm xúc của cô có chút kích động, càng muốn chống đối anh, vẻ mặt tràn đầy ngây thơ hỏi: "Vậy em nên gọi anh là gì bây giờ? Nếu không em gọi tên anh nhé? Anh muốn em gọi anh là Quý Thần Nham hay Thần Nham?"
Cô cố ý bóp họng để làm giọng mình trở nên quyến rũ hơn, lại còn cố tình ghé sát vào người Quý Thần Nham, nửa nằm trên người của anh, giống như một yêu tỉnh không có xương vậy.
Không phải anh luôn dùng những tư tưởng cao thượng để giáo dục cô sao? Vậy hôm nay để cho anh thấy gương mặt thật của cô đi.
Anh muốn sống cuộc sống như một nhà sư, lại còn muốn kéo cả cô cũng sống không dục không cầu như vậy, điều đó là không thể nào.
Cảm xúc và ham muốn của cô rất phong phú đấy.
Quý Thần Nham cũng không từ chối cô, thậm chí còn cố ý ngả người ra sau một chút, để cô có thể nằm thoải mái hơn một chút.
Còn người của Khương có chút nổi loạn, nếu như người khác cấm cô, cô càng muốn chống đối lại, nhưng nếu người khác thuận theo ý cô, thì cô lập tức lại không biết làm sao, thậm chí còn cảm thấy có chút xấu hổ.
Đây là đang làm gì a?
Cô giống như một cô yêu tỉnh không quyến rũ được hoà thượng lại còn bị đánh trả về nguyên hình, cô có chút xấu hổ xoa xoa mũi, ngồi trở lại chỗ của mình.
Sau khi suy nghĩ một chút, ổn định lại cảm xúc, trong lòng nảy ra một ý, mở miệng nói: "Thần Nham (Dương) Thái Thú Niệm Vương Tôn, Xa Trích Nguyên Khê Hà Dĩ Luận." Sau khi đọc xong thì nịnh nọt nói: "Ôi, trong tên của anh cũng có hai chữ này, rất có ý thơ đấy, là lấy chữ từ thơ cổ à, trách không được hay như vậy."
Vẻ mặt của Quý Thần Nham không chút biến hoá, lạnh lùng nhìn nàng bắt đầu nói lung tung, theo lời nói của cô sửa lại một câu: "Thần Dương Thái Thú Niệm Vương Tôn."
"Hả?"
"Em đọc sai chữ rồi." Anh tốt bụng nhắc nhở cô.
"Ôi chao, là vậy à? Anh giỏi quá, ngại ghê, em còn nghĩ đó là Thần Nham chứ, kiến thức của anh thật sâu rộng." Khương Tuệ Ninh lại nịnh nọt nói, cũng không quan tâm anh có chấp nhận hay không, dù sao khen xong là được.