Chương 88: Rối Loạn Chức Năng
Chương 88: Rối Loạn Chức NăngChương 88: Rối Loạn Chức Năng
Quý Thần Nham đưa tay muốn cầm bản đồ huyệt vị, nói: "Em đọc tờ giấy hướng dẫn sử dụng, anh sẽ tự tìm huyệt để dán."
Khương Tuệ Ninh không có hứng thú gì với loại hình ảnh khỏa thân thiếu thẩm mỹ này lắm, cho nên không chút do dự đưa bản đồ huyệt vị cho Quý Thần Nham.
Bản thân cô thì cầm lấy tờ giấy cách sử dụng do ông ngoại viết.
Không thể không nói, nét chữ của ông ngoại thực sự rất đẹp, mạnh mẽ có lực, chữ viết vô cùng rõ ràng, rất dễ đọc.
Mặt trước của tờ hướng dẫn sử dụng toàn là về các thành phần thuốc trong thuốc mỡ, Khương Tuệ Ninh đọc qua một lượt, nhưng cô lại không biết loại được nào trong này cả.
Đẳng sau chính là viết tác dụng của việc dán vào những huyệt này, cô thật sự hận không thể cầm sổ tay đến để ghi lại, bởi vì cô không nhớ nổi các huyệt vị.
"Những huyệt đạo khác nhau sẽ có các tác dụng khác nhau." Khương Tuệ Ninh nhìn lướt qua, ánh mắt suýt chút nữa tối sâm lại.
Quý Thần Nham không để ý đến cô, chỉ cầm lấy bản đồ huyệt vị đợi cô đọc.
"Được, vậy chúng ta bắt đầu nhé, huyệt thứ nhất là ấn huyệt Thận Du, dán ở vị trí này để chữa bệnh dương.." Khương Tuệ Ninh cảm thấy bản thân hình như nhìn nhầm rồi, cô liếc mắt nhìn Quý Thần Nham một cái, vội vàng nói: "Không đúng, chỗ này không cần dán, đổi chỗ khác..."
"Ấn huyệt Quan Nguyên chủ yếu có ích thận..." Tráng dương???
"Cũng không đúng."
Lúc này, đầu của Khương Tuệ Ninh đã toát ra vô số mồ hôi lạnh, ông ngoại đến cùng là đang cho chồng cô dùng thuốc gì vậy.
"Ấn huyệt Dũng Tuyền.." Chữa rối loạn chức năng???
Cô giơ tay lau mồ hôi lạnh trên thái dương, trong lòng không ngừng kêu than, cô vùi đầu không dám nhìn thẳng vào mắt của Quý Thần Nham, cô nên giải thích như thế nào rằng chuyện này không phải do mình để lộ ra ngoài đây?
E là bây giờ cho dù cô có nói gì đi chăng nữa thì Quý Thần Nham đều sẽ không tin, bởi vì lúc này toàn bộ khuôn mặt của anh đã lạnh đến mức nhìn bằng mắt thường có thể thấy.
Anh đột nhiên cười lạnh một tiếng, nói là anh đang cười, nhưng sao Khương Tuệ Ninh lại có cảm giác nụ cười này còn lạnh hơn gió đang thổi bên ngoài kia vậy.
"Đưa anh bản hướng dẫn sử dụng."
Khương Tuệ Ninh không dám từ chối, cô đưa hai tay lên, ngồi yên tĩnh một bên, im lặng giống như một con vẹt bị bóp chặt cổ, cũng không dám hít thở mạnh.
Quý Thần Nham còn chưa lên giường, anh vẫn đứng cạnh giường như thế, nhận lấy tờ giải thích của cô, nhanh chóng quét một vòng.
Khương Tuệ Ninh tờ giấy yếu ớt của mình bị bóp chặt tạo thành những nếp gấp, cô liên tưởng giống như chiếc cổ yếu ớt của mình.
"Khương Tuệ Ninh, em có ý gì?"
Quý Thần Nham vẫn lạnh lùng, giọng nói giống như đóng băng vang lên từ trên đỉnh đầu cô, dọa Khương Tuệ Ninh sợ đến run chân, trong vô thức, lòng cầu mong sống sót dâng cao, cánh tay mềm nhữn giơ lên cao, đong đưa cánh tay anh: "Em thê chuyện này tuyệt đối không liên quan đến em." Cô mở to đôi mắt như bị sương mờ che phủ nhìn anh.
Trên mặt cô là biểu cảm vô cùng đáng thương, lại vô cùng chân thành tha thiết khiến người ta không đành lòng trách móc nặng ne.
Trong nháy mắt Quý Thân Nham cũng không biết nên làm gì với cô.
Chẳng qua sự khoan dung của anh cũng chỉ tồn tại được ba giây.
"Thật. Anh phải tin tưởng em! Em tuyệt đối không nói chuyện anh không được cho người thứ ba biết." Khương Tuệ Ninh còn sợ anh không tin nên chỉ tay lên trời thề thốt. Có cho cô mười cái gan chó cô cũng không dám đi rêu rao chuyện này ở khắp nơi, trước nhất không nói đến sẽ làm ảnh hưởng đến thanh danh của Quý Thần Nham mà còn ảnh hưởng đến cô. Tuy cô cũng không để ý đến việc đó, nhưng nếu để người ngoài biết được không phải lại trở thành may chuyện trà dư tửu hậu của các gia đình khác sao?