Thập Niên 80: Trọng Sinh Chữa Lành

Chương 20

Tiệm thêu Giang Bắc.

Kiều Cẩm Nghệ vừa điền xong đơn đăng ký, quay người lại thì đụng ngay Hứa Minh Triết. Anh ta cũng bất ngờ khi gặp lại mẹ con Kiều Cẩm Nghệ nhanh đến vậy.

"Trùng hợp thật! Sao hai người lại ở đây?" Hứa Minh Triết niềm nở hỏi.

Kiều Cẩm Nghệ cũng ngạc nhiên: "Anh Hứa, tôi đến tham gia cuộc thi thêu, còn anh?"

Hứa Minh Triết lắc đầu: "Tôi là nhà đầu tư của cuộc thi này. Nghe nói có nhiều tác phẩm đẹp nên đến xem, biết đâu tìm được mẫu nào hay để xưởng may tôi áp dụng." Anh ngập ngừng rồi hỏi: "Tôi vẫn chưa biết tên chị là gì?"

"Tôi là Kiều Cẩm Nghệ."

Hứa Minh Triết lẩm nhẩm lại cái tên "Kiều Cẩm Nghệ".

"Tên đẹp lắm. Đây là con gái chị hả? Dễ thương quá!"

Kiều Cẩm Nghệ nghe vậy bế Tiểu Hoa lên, cười nói: "Vâng, con gái tôi. Chúng tôi đăng ký xong rồi, xin phép đi trước. Tạm biệt anh." Cô quay sang Tiểu Hoa: "Tiểu Hoa, chào chú đi con."

"Cháu chào chú ạ!" Tiểu Hoa giơ tay vẫy vẫy.

Nói rồi, Kiều Cẩm Nghệ dẫn Tiểu Hoa rời đi trước.

Hứa Minh Triết đứng nhìn theo bóng lưng Kiều Cẩm Nghệ khuất dần, hồi lâu sau mới hoàn hồn. Anh tự nhủ: "Hứa Minh Triết, người ta có con rồi, bớt mơ mộng đi!"

Hứa Minh Triết thở dài một tiếng, rồi bước vào tiệm thêu.

Kiều Cẩm Nghệ không về thẳng nhà trọ, mà dẫn Tiểu Hoa đến trung tâm thương mại mua cho con bé hai bộ quần áo mới, rồi hai mẹ con cùng ra bờ sông.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Kiều Cẩm Nghệ dẫn Tiểu Hoa chơi thỏa thích ở công viên ven sông đến tận chiều muộn mới trở về nhà trọ.

Nằm trên giường, Tiểu Hoa thủ thỉ: "Mẹ ơi, con thấy hạnh phúc quá!"

Kiều Cẩm Nghệ ngồi xuống bên cạnh, cúi xuống hôn con: "Có Tiểu Hoa bên cạnh, mẹ cũng hạnh phúc lắm."

Buổi chiều vui chơi ở công viên giúp tình cảm hai mẹ con thêm gắn bó. Tiểu Hoa không còn rụt rè như trước mà đã dám mè nheo với mẹ. Chứng kiến sự thay đổi của con gái, Kiều Cẩm Nghệ vui mừng khôn xiết.ưHai mẹ con tắm rửa xong thì đi ngủ sớm.

Sáng hôm sau, hai người dậy sớm chuẩn bị mọi thứ, mang theo bức tranh "Hoa Sen" đến tiệm thêu Giang Bắc.

Hôm đó, người đến tham gia cuộc thi rất đông, ai nấy đều mang đến những tác phẩm vô cùng đặc sắc. Kiều Cẩm Nghệ nhìn bức tranh thêu Tương với những đường kim mũi chỉ còn vụng về của mình, không khỏi cảm thấy chạnh lòng. Nhưng cô không buồn, dù sao thì mấy chục năm rồi cô có đụng đến nghề thêu đâu. Thêu được một bức hoàn chỉnh thế này cũng là cố gắng lắm rồi.

Tiểu Hoa nhận ra vẻ mặt trầm tư của mẹ, liền ôm lấy tay cô: "Mẹ ơi, con thấy mẹ thêu đẹp nhất đó!"

Kiều Cẩm Nghệ xoa đầu con gái, mỉm cười: "Cảm ơn cục cưng."

Tiểu Hoa nghe mẹ gọi "cục cưng" thì ngượng ngùng đỏ mặt.

Lúc này, một nhân viên ban tổ chức cầm loa thông báo: "Mời các thí sinh đã đăng ký vào khu vực thi, người nhà vui lòng chờ bên ngoài."

Khu vực giữa tiệm thêu đã được rào chắn lại, bên trong đặt đầy những khung thêu. Thể lệ cuộc thi là, mỗi thí sinh sẽ dùng kỹ thuật thêu sở trường để hoàn thành một cành mai trong thời gian quy định. Ban giám khảo sẽ chấm điểm dựa trên tác phẩm dự thi đã nộp và bài thi thực hành. Cuộc thi khuyến khích sự đa dạng nên không giới hạn kỹ thuật thêu.

Trước khi bắt đầu, Kiều Cẩm Nghệ nhờ nhân viên ban tổ chức trông Tiểu Hoa giúp. Mấy cô chú ở đây rất nhiệt tình nên vui vẻ nhận lời, còn dẫn Tiểu Hoa ngồi cạnh để xem Kiều Cẩm Nghệ thi.

Cuộc thi chính thức bắt đầu.

Tay phải của Kiều Cẩm Nghệ cứ run lẩy bẩy, không tài nào cầm kim được. Cô đành phải dùng tay trái, nhưng dùng lực lâu thì cổ tay trái cũng bắt đầu run lên mất kiểm soát. Kiều Cẩm Nghệ cố gắng hết sức để giữ vững tay, dồn hết sự tập trung vào tấm vải thêu. Dù đang là mùa đông tháng giá, mồ hôi vẫn lấm tấm trên trán cô.

Đứng bên ngoài khu vực thi, Hứa Minh Triết chứng kiến cảnh này, trong lòng không khỏi xúc động. Anh nhìn đôi tay run rẩy và ánh mắt kiên nghị của Kiều Cẩm Nghệ, trong lòng dâng lên một sự kính phục. Lần đầu gặp, anh bị vẻ ngoài xinh đẹp của cô thu hút. Đến lần này, anh lại cảm phục ý chí và nghị lực của cô.

Ánh mắt Hứa Minh Triết không rời khỏi Kiều Cẩm Nghệ, trong lòng tràn đầy sự ngưỡng mộ. Một nhân viên đứng cạnh anh cũng không kìm được mà thốt lên: "Tay run thế kia mà vẫn cố gắng thêu được, giỏi thật!"

"Đúng vậy, giỏi thật." Hứa Minh Triết khẽ đáp lời.

Một tiếng sau, cuộc thi kết thúc.

Ban giám khảo lần lượt đi đến chấm điểm từng thí sinh. Một vị giám khảo khi nhìn thấy đôi tay run rẩy của Kiều Cẩm Nghệ thì khựng lại một chút, rồi liếc nhìn tác phẩm của cô, khẽ gật đầu rồi đi tiếp.

Kiều Cẩm Nghệ không hy vọng sẽ đoạt giải, cô đến đây chỉ để trải nghiệm không khí của cuộc thi, dù sao thì đã lâu lắm rồi cô mới được tập trung vào bản thân như vậy.

Sau khi xem xét tất cả các tác phẩm, ban giám khảo công bố kết quả. Không nằm ngoài dự đoán, Kiều Cẩm Nghệ không có tên trong danh sách trúng giải. Nhưng cô không hề nản lòng, nhận ra được thiếu sót của bản thân, cô sẽ về nhà luyện tập chăm chỉ, nhất định sẽ có ngày cô giành được giải nhất.

Bình Luận (0)
Comment