Hành vi này của ông ta làm tất cả mọi người sửng sốt, đều không hiểu ra sao.
Cho nên rốt cuộc là ông ta muốn để Diệp Ninh biểu diễn tài nghệ hay là muốn làm Diệp Ninh xấu hổ vậy?
Lý Tử Hằng mất kiên nhẫn, yên lặng xác nhận với Diệp Ninh.
Nếu Diệp Ninh lắc đầu, anh ta sẽ lập tức cưỡng ép kết thúc đề tài này.
Diệp Ninh bị Nghiêm Hân kiếm chuyện, bật cười, nếu đổi thành một người khác thì chắc là không biết sẽ phải làm như thế nào thật. Nhưng mà đối với cô mà nói, lần này Nghiêm Hân chẳng khác nào tự đưa đầu vào họng súng.
Đừng nói hiện tại chỉ là hát một bài hát, cho dù là hát mười bài, hai mươi bài thì cô cũng có thể mở miệng hát ra được ngay.
Lại còn có thể bảo đảm mỗi một bài hát đều sẽ là tác phẩm kinh điển.
Cô cho Lý Tử Hằng một ánh mắt cứ yên tâm, sau đó chậm rãi nói: “Nếu nhà soạn nhạc Nghiêm đã lên tiếng, vậy tôi làm hậu bối, đương nhiên là phải đồng ý.”
Hai mắt Lý Tử Hằng sáng lên, cho nên cô còn có chiêu sao?!
Không chỉ cảm xúc căng thẳng thả lỏng lại mà đến cả tâm trạng cũng trở nên rộng rãi thoải mái rất nhiều.
Đáy mắt Nghiêm Hân lộ ra vẻ dữ tợn, chẳng lẽ làm như thế rồi mà còn không thể làm khó cô sao?
Trong hội trường, tất cả mọi người đều nín thở tập trung tinh thần, chờ đợi ca khúc mới của Diệp Ninh.
Diệp Ninh cầm lấy micro, nhắm mắt lại.
Trong mắt những người khác, hành động này của cô là đang ấp ủ cảm xúc. Mà thật ra Diệp Ninh lại đang suy nghĩ, xem xem nên lựa chọn ca khúc nào mới tốt đây?
Nghiêm Hân yên lặng lèm bèm thầm nói một câu giả vờ giả vịt, hơn nữa đã hạ quyết tâm, chờ lát nữa mặc kệ Diệp Ninh hát như thế nào, ông ta cũng đều sẽ lợi dụng quyền uy của mình để moi ra một vài vấn đề mới được.
TBC
Vài giây sau, Diệp Ninh đã quyết định xong, mở to mắt, đồng thời ca khúc dịu êm trong trẻo cũng vang lên.
Tiếng hát không có bất cứ giai điệu gì phối hợp quanh quẩn trong hội trường rộng lớn, nhẹ nhàng đ.ấ.m vào trái tim của mọi người.
Đây là một bài tình ca, uyển chuyển miêu tả nỗi nhớ nhung và lời tâm sự khi phải chia xa người yêu.
Mỗi một ca từ giống như đều mang theo sức mạnh có thể xuyên thấu lòng người, làm người ta không tự chủ được nhớ đến đoạn thời gian tốt đẹp mà mình từng có được lại mất đi.
Nghiêm Hân kinh ngạc không dám tin trừng to mắt, trên mặt dần dần bao phủ vẻ âm u.
Bài hát này có tiêu chuẩn rất cao, hơn nữa hình như càng có thể làm cho đại đa số người trẻ tuổi và trung niên cộng minh.
Nhìn những fans mê ca nhạc, thậm chí là phóng viên đang hoàn toàn đắm chìm trong nó, là đủ để biết bài hát này thành công đến cỡ nào.
Huống chi đây còn là dưới tình huống hát chay.
Ông ta thật sự không nghĩ ra được, rốt cuộc Diệp Ninh là người nào? Có bối cảnh ra sao? Học tập ở chỗ nào?
Vậy mà lại có thể sáng tác ra hai ca khúc có chất lượng cao như thế cùng một lúc?
Không chỉ có giai điệu, đến cả lời bài hát cũng không chê vào đâu được.
Nếu nói Diệp Ninh là bởi vì ca khúc trong băng từ kia mà trở nên nổi tiếng, ông ta còn có thể đổ thừa rằng Diệp Ninh quá may mắn, nhưng mà bài hát này xuất hiện làm ông ta cuối cùng cũng ý thức được Diệp Ninh thật sự là một nhân tài sáng tác cực kỳ hiếm có!
Bởi vì chỉ hát chay một đoạn nhỏ, cho nên tiếng hát của Diệp Ninh nhanh chóng dừng lại.
Hội trường rơi vào khoảng lặng giống như c.h.ế.t chóc.
Mỗi người đều cảm thấy còn chưa đã thèm.
Thậm chí đã có người sốt ruột không kịp chờ đợi, muốn đi tìm người mình thích.
Diệp Ninh đang chờ đợi, chờ đợi phản ứng của hiện trường.
Vài giây sau, tiếng vỗ tay như sấm vang lên.
Cô lại chứng minh bản thân một lần nữa, không chỉ nhận được sự ủng hộ và yêu thích của fans mê ca nhạc mà còn được các phóng viên truyền thông khen ngợi và thưởng thức.
Lý Tử Hằng mỉm cười, cười không khép miệng lại được, cũng vỗ tay hoan hô cùng với mọi người.
Tuy rằng quá trình thay đổi rất nhanh, nhưng đây chắc chắn sẽ là buổi gặp mặt thành công nhất.
Nghiêm Hân thất bại ngồi trên ghế, tất cả mọi sự gây hấn đều bị đánh nát vào lúc Diệp Ninh bày ra thực lực mạnh mẽ của mình, ông ta không nói ra được lời nào.
Không ngờ cuối cùng ông ta lại may áo cưới cho người khác, đây cũng là lần ông ta cảm thấy thất bại và ảo não nhất.