Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 1112

Lúc này Diệp Ninh đang chống nạng, không chút hoang mang đi vào phòng bệnh của Cố Phong.

Trải qua hơn mười ngày, cơ thể của Cố Phong cũng đang dần dần khôi phục với tốc độ vô cùng đáng sợ.

Vết thương trên mặt đã kết vảy hoàn toàn, không còn cần phải băng bó nữa.

Nội tạng ngoại trừ bị b.o.m xung kích xong không thể làm các động tác quá kịch liệt thì cũng đã có thể hoạt động đơn giản rồi.

Nhìn thấy Diệp Ninh đi vào, Cố Phong buông quyển sách trong tay xuống.

“Người của nhà xuất bản đã đi rồi sao?”

Diệp Ninh lập tức đi đến bên cạnh giường bệnh, ngồi xuống.

“Mới vừa đi.”

“Em có muốn ăn trái cây không?” Cố Phong chủ động hỏi, cũng không hỏi thăm quá nhiều về chuyện công việc của cô.

Bởi vì anh biết rõ năng lực của Diệp Ninh, cũng không cần một người ngoài nghề là anh nhúng tay vào.

Diệp Ninh nhìn lướt qua đĩa trái cây ở bên cạnh.

“Ăn quýt đi.”

Cố Phong tiện tay cầm lấy một quả quýt bắt đầu lột vỏ.

Diệp Ninh nhìn chằm chằm vào anh không chớp mắt, sau đó vô cùng tự nhiên mở miệng ra.

Cố Phong cười nhét quả quýt vào trong miệng của cô.

Diệp Ninh hơi nhíu mày: “Không ngọt. Anh nếm thử đi.”

Cố Phong cảm thấy quýt không thể nào không ngọt được, bởi vì bọn họ đã ăn vài trái rồi, trái nào cũng đều ngọt, nhưng vẫn cứ nghe lời bẻ một múi bỏ vào trong miệng của mình.

Nước sốt ngọt ngào lập tức tràn ngập đầu lưỡi.

“Lại lừa anh nữa.”

Diệp Ninh cười “ ha hả”: “Em muốn cho anh ăn nhiều thêm một chút trái cây, bổ sung vitamin.”

Cố Phong cưng chiều nhìn cô: “Chừng nào thì em xuất viện?”

Diệp Ninh khó chịu bĩu môi: “Anh muốn em xuất viện nhanh như thế sao? Không lẽ anh muốn ở riêng với ai hả?”

Cố Phong thật đúng là dở khóc dở cười: “Em nói ai là ai chứ?”

 

Diệp Ninh nâng mặt của anh lên, để anh đối diện với cô.

“Đương nhiên là cái người vẫn luôn bám dính lấy anh không chịu rời đó.”

Trong mười ngày qua, cho dù Ngô Hàm Nhu đã biết bọn họ đã quyết định bắt đầu lại lần nữa rồi, nhưng cô ta vẫn không hề thay đổi suy nghĩ và cách làm của mình.

Chẳng qua Cố Phong vẫn luôn giữ vững thái độ lạnh nhạt với Ngô Hàm Nhu, muốn làm cô ta biết khó mà lui.

Hiện tại Diệp Ninh vậy mà lại còn chủ động trêu chọc, điều này làm Cố Phong cực kỳ bất đắc dĩ.

Rõ ràng cô có thể trực tiếp bảo Ngô Hàm Nhu rời đi, mỗi ngày cũng đều sẽ bớt phiền phức hơn rất nhiều, nhưng mà cô lại không chịu làm như thế.

“Không nói đùa nữa. Tiểu Ninh, em có thể nói cho anh biết, rốt cuộc em nghĩ như thế nào về Ngô Hàm Nhu hay không?”

Cho dù là muốn kiểm tra anh thì cũng nên kết thúc rồi đúng không?

Diệp Ninh vô cùng nghiêm túc nói: “Em nghĩ như thế nào không quan trọng, quan trọng chính là người ta nghĩ như thế nào. Anh không hiểu cô ta, chỉ cần không phải cô ta chủ động bỏ cuộc thì cho dù em có bảo cô ta rời đi cũng chẳng có tác dụng gì đâu.”

Cố Phong nghe mà nhíu chặt mày, hình như anh đã chọc đến phiền phức lớn rồi thì phải?!

“Cũng không biết vì sao cô ta lại cứ khăng khăng một mực với anh như thế chứ.” Diệp Ninh cố ý thở dài.

Tuy rằng thái độ của cô trông không đàng hoàng cho lắm, nhưng thật ra cô cũng biết ít nhất phải biết trước được nguyên nhân thì mới có thể giải quyết tận gốc rễ được.

Cố Phong thì lại càng không rõ ràng lắm, chắc không thể là bởi vì lần trước lúc ở trong rừng anh đã giúp đỡ cô ta đâu nhỉ?

Nhưng mà người giúp cô ta cũng có phải là anh đâu.

Diệp Ninh thấy Cố Phong bắt đầu chìm trong suy nghĩ, hơi híp mắt lại.

“Cho nên có phải anh và cô ta còn có chuyện gì giấu em hay không?”

Cố Phong lập tức hoàn hồn nói: “Không có.”

Hiện tại anh không muốn để cho bất cứ người nào ảnh hưởng đến tình cảm của hai người bọn họ.

TBC

Diệp Ninh hơi nhíu mày, nhẹ giọng nỉ non: “Vậy thì chuyện này đúng là lạ thật.”

Đối với con người Ngô Hàm Nhu, từ đầu đến cuối cô vẫn chưa thể nào hiểu rõ được.

Phong cách làm việc, các suy nghĩ của Ngô Hàm Nhu hoàn toàn không giống như người bình thường chút nào.

Cố Phong cũng đang động não, nếu tạm thời không thể quăng Ngô Hàm Nhu đi được, vậy thì nhất định phải giữ khoảng cách với cô ta hơn mới được.

Chờ đến khi anh xuất viện, cho dù Ngô Hàm Nhu muốn tiếp tục dây dưa nữa thì cũng sẽ không tìm được cơ hội thích hợp.

 
Bình Luận (0)
Comment