Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 1178

Diệp Ninh ghét nhất chính là cái kiểu dùng đạo đức để uy h.i.ế.p người khác thế này, vừa định tiếp tục từ chối, không ngờ rằng Diệp Đống lại trực tiếp nhảy ra.

“Chị của tôi không có ý đó, chị của tôi là người hòa hợp với tập thế nhất. Còn không phải là đi ăn một bữa cơm thôi sao, đương nhiên không thành vấn đề!”

Diệp Đống hưng phấn đáp ứng, trong lòng đã bắt đầu tính toán đủ thứ.

Đây chính là đi ăn cơm chung với Lâm Nhiên đó, có sẽ sau này sẽ không bao giờ có cơ hội như thế nữa.

Chờ đến khi về thôn, cậu lại đi khoe khoang với mấy người Lý Cẩu Tử, bọn họ sẽ hâm mộ đến c.h.ế.t luôn!

Diệp Ninh hung dữ trừng mắt nhìn cậu, cái thằng ranh này cứ thích tự quyết định thay người khác!

Diệp Đống lập tức kéo cánh tay của Cố Phong nói: “Anh rể, người ta đã mời chúng ta rồi, chúng ta không đi sẽ bất lịch sự lắm. Anh nói đúng không?”

Dưới ánh nhìn chăm chú của ba người Tiêu Tùng, Lâm Nhiên và Thủy Du Vi, Cố Phong nhìn về phía Diệp Ninh.

“Tiểu Ninh, nếu mọi người đã muốn liên hoan, anh thấy cũng không cần phải đi ra ngoài, để anh và Tiểu Đống đi mua một ít đồ ăn bên ngoài về, ở trong nhà ăn sẽ tiện hơn.”

Dù sao thì với thân phận hiện tại của Diệp Ninh, nếu đi ra ngoài, chắc chắn sẽ tạo thành náo động.

“Để em đi chung với anh.” Diệp Ninh vẫn muốn ở chung với anh.

Cuối cùng trên mặt Cố Phong cũng xuất hiện một ít ý cười: “Em cứ ở lại tiếp đãi bạn đi.”

“Biên kịch Diệp, ở trong nhà ăn có mang đến phiền phức gì cho cô không?” Lâm Nhiên nhận ra Diệp Ninh cũng không muốn cho lắm.

Việc đã đến nước này, Diệp Ninh cũng chỉ có thể nói: “Không có gì.”

“Anh rể, sao bọn họ lại gọi chị em là biên kịch Diệp thế? Còn nữa, anh có quen Lâm Nhiên không vậy? Lâm Nhiên chính là nữ chính của bộ phim truyền hình cực hay lúc trước đó, không ngờ cô ấy lại là đồng nghiệp với chị của em! Anh cũng không biết đâu, lúc em nhìn thấy cô ấy, thật sự sợ hết hồn đó!”

Đi ra ngoài đường rồi, cuối cùng Diệp Đống cũng không giấu được vẻ hưng phấn, nói đến nước miếng bay tứ tung.

Cố Phong chỉ im lặng đi về phía trước.

Diệp Đống nói nói một lúc, nhận ra cảm xúc của anh hơi khác thường.

“Anh rể, có phải anh không vui không?”

Cố Phong trả lời: “Không có.”

Không có không vui, chỉ là chẳng vui vẻ gì cho lắm mà thôi.

Diệp Đống hiếm khi thông minh được một lần: “Là tại cái tên Tiêu Tùng kia đúng không? Hay là bởi vì ngày mai anh đã phải xa chị của em?”

Cố Phong quyết định im lặng.

TBC

Bị cậu đoán đúng rồi, cả hai nguyên nhân đều có một ít.

“Cái tên Tiêu Tùng kia chỉ là đơn phương thôi, chị của em chẳng có tình cảm gì với anh ta cả.” Diệp Đống nói đến chuyện này thì lại cực kỳ khẳng định.

Nếu cậu chỉ nói đến đây, cũng coi như là an ủi Cố Phong, cố tình cậu lại còn bổ sung thêm: “Nhưng mà hiện tại chị của em đúng là có nhiều người thích thật đó, người nào cũng có điều kiện rất tốt.”

Cố Phong đột nhiên dừng chân lại.

Lúc này Diệp Đống mới muộn màng ý thức được những lời cậu nói lúc nãy rất không ổn, nhanh chóng bổ sung thêm.

“Nhưng mà cho dù bọn họ có tốt đến mức nào thì trong lòng chị của em cũng chỉ có anh rể mà thôi.”

Cố Phong đương nhiên sẽ không nghi ngờ tình cảm của Diệp Ninh đối với anh, nhưng mà trong lòng lại có một loại cảm giác không nói nên lời.

Chẳng hạn như khi nhìn thấy Diệp Ninh và Tiêu Tùng trò chuyện vui vẻ về chuyện công việc, lúc đó Diệp Ninh giống như không còn ở cùng một thế giới với anh nữa.

Anh cũng biết đây là bởi vì hai người bọn họ có chức nghiệp khác nhau, hơn nữa sau này vòng giao tiếp của hai người sẽ chênh lệch càng lúc càng lớn, nhưng anh vẫn cứ muốn tham dự đến tất cả mọi quá trình mà Diệp Ninh sẽ trải qua.

Nhưng mà việc này rõ ràng chỉ là một hi vọng xa vời.

Anh nhanh chóng điều chỉnh tốt cảm xúc, lại bước đi tiếp.

Diệp Đống đoán không ra anh suy nghĩ cái gì, thật ra ở trong mắt cậu, Cố Phong cũng không phải là một người dễ tiếp xúc.

Có đôi khi Cố Phong chỉ cần dùng một ánh mắt đều sẽ làm cậu cảm giác sợ hãi hết hồn.

Cho nên cậu cũng chỉ dám dệt hoa trên gấm vào những lúc Cố Phong vui vẻ mà thôi, tuyệt đối không dám nói nhiều vào những lúc cảm xúc của Cố Phong không ổn định.

 

Thức ăn bày đầy một bàn.

Tiêu Tùng đề nghị muốn uống vài ly với Cố Phong, lại bị Diệp Ninh từ chối.

Cố Phong đang bị thương, còn đang uống thuốc, không nên uống rượu.

Lý do này làm người ta không thể nào bắt bẻ được, thái độ để ý đến từng chuyện lớn chuyện nhỏ của Cố Phong mà Diệp Ninh thể hiện ra đang nói rõ một tin tức.

Đó chính là mối quan hệ giữa hai người bọn họ không phải chỉ đơn giản là chồng trước vợ trước mà thôi.

“Chắc là đồng chí Cố rất hiếm khi đến kinh thành đúng không? Thật ra tôi cũng không có bạn bè gì ở nơi này. Nhưng mà tôi lại rất hâm mộ đồng chí Cố và biên kịch Diệp, hai người ly hôn xong vẫn có thể ở chung với nhau giống như bạn bè, gặp được chuyện gì cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau ở chung một nhà.” Tiêu Tùng tùy ý mở miệng nói, nói xong lời cuối cùng, còn lộ ra vẻ mặt chân thành cảm thán.

Thật ra anh ấy lại đang âm thầm để ý đến vẻ mặt của Cố Phong và Diệp Ninh, muốn làm rõ mối quan hệ hiện tại của hai người.

Lâm Nhiên và Thủy Du Vi cũng đều nhìn về phía bọn họ, thật ra trong lòng cũng khá tò mò.

Diệp Ninh muốn giải thích, bàn tay để dưới bàn lại bị Cố Phong đè lại.

Mối quan hệ của bọn họ không phải là đề tài câu chuyện cho người ngoài, cũng không cần thiết phải giải thích với bất kỳ ai.

Lời nói đã đến bên miệng lại bị Diệp Ninh nuốt nước trở vào, cô có thể cảm nhận được suy nghĩ của Tiêu Tùng, nhưng mà Tiêu Tùng không trực tiếp biểu lộ ra, cho nên cho dù cô có muốn trực tiếp từ chối thì cũng không tìm được lý do và cơ hội.

Cố Phong im lặng làm đáy mắt Tiêu Tùng lộ ra chút châm chọc, một người đàn ông đến cả mối quan hệ này cũng không dám công khai thì còn có tiền đồ gì nữa chứ.

Anh ấy bưng ly rượu lên, nói với Cố Phong: “Đồng chí Cố, tôi lấy nước thay rượu, mời anh một ly. Lần này là anh đi cứu biên kịch Diệp, nếu biên kịch Diệp thật sự xảy ra chuyện gì, đây chính là tổn thất của cả giới phim ảnh!”

Tuy rằng lời này nghe rất hay, nhưng mà cẩn thận ngẫm lại thì sẽ cảm thấy rất đáng để suy ngẫm.

Dựa theo mối quan hệ hiện tại của Cố Phong và Diệp Ninh, ly rượu này cũng không đến lượt Tiêu Tùng đi kính.

Anh ấy nói xong, trên bàn cơm lập tức lặng ngắt như tờ.

Gương mặt Diệp Ninh căng chặt, rõ ràng là đang rất không vui.

Nhưng mà điều khiến cô kinh ngạc chính là, Cố Phong lại thật sự đáp lại Tiêu Tùng.

Cho dù anh là vì lễ phép hay là vì nguyên nhân gì khác thì ván này cũng là Tiêu Tùng thắng.

Bàn tay đặt dưới bàn của Diệp Ninh siết chặt, anh hoàn toàn có thể từ chối.

Đến cả Diệp Đống cũng không rõ vì sao Cố Phong lại muốn nhận chứ?!

Bầu không khí thật sự quá áp lực, Lâm Nhiên vô cùng hối hận, vì sao cô ấy phải ăn bữa cơm này chứ?

“Ha ha, mấy món ăn này ngon thật đó, mua ở đâu thế?”

Cô ấy vừa nói vừa nhìn về phía Diệp Đống.

Cũng là vì muốn kết thúc trò hề này của Tiêu Tùng.

Diệp Đống cảm thấy có chút vui sướng, nhanh chóng nói tên của tiệm cơm.

Thủy Du Vi thì rõ ràng là đang hả hê hóng chuyện.

Dưới sự điều tiết của Lâm Nhiên, sau đó Tiêu Tùng cũng không nói lời gì quá đáng, bữa cơm này cuối cùng cũng có thể tiến hành một cách thuận lợi.

“Tôi đi vệ sinh một chút.”

Diệp Ninh buông chén đũa trong tay xuống, đứng dậy rời đi.

Ánh mắt của Diệp Đống đuổi theo bóng dáng của cô, cậu cũng cảm nhận được cô đang rất không vui.

“Anh rể, anh có muốn đi xem chị của em không?”

Cố Phong vừa mới chuẩn bị có động tác, không ngờ Tiêu Tùng đã giành đứng lên trước.

“Đồng chí Cố, vừa lúc tôi có vài lời muốn nói riêng với biên kịch Diệp, không biết có được không?”

Anh ấy hỏi như thế chẳng khác nào khiêu khích trực diện với anh.

Hơn nữa Tiêu Tùng đoán chắc rằng Cố Phong sẽ không từ chối yêu cầu của anh ấy ở trước mặt nhiều người như vậy.

 
Bình Luận (0)
Comment