Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 616

Lý Mỹ Linh không ngờ sau khi Trương Quốc Trụ nhìn thấy Diệp Ninh rồi, thái độ lập tức dịu lại, lập tức khóc như ruột gan đứt thành từng khúc.

Trương Quốc Trụ chỉ đành phải nhìn về phía Diệp Ninh, có chút oán trách nói: “Mọi người đều là đồng nghiệp với nhau, có chuyện mâu thuẫn gì mà không thể thương lượng giải quyết, cứ nhất quyết phải đánh nhau chứ?”

Mặt Diệp Ninh lạnh tanh: “Không được.”

Trương Quốc Trụ bị cô chặn họng á khẩu không trả lời được.

Nhưng mà anh ta bình tĩnh lại, sau đó vẫn cứ tin tưởng Diệp Ninh, cô sẽ không vô duyên vô cớ đánh người khác.

Chuyện này anh ta thật sự cần phải hỏi cẩn thận mới được.

Anh ta đảo mắt nhìn xung quanh một vòng, cuối cùng dừng lại trên người Chu Giai Bội đang đứng phía sau lưng Diệp Ninh.

“Chu Giai Bội, cô nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Chu Giai Bội sợ hãi, đầu óc đã không còn xài được nữa, bây giờ lại bị Trương Quốc Trụ chỉ đích danh, trực tiếp giật nảy mình.

Giọng của Diệp Ninh lại vang lên lần nữa: “Đạo diễn Trương, là tôi đánh cô ta, để tôi đứng ra nói đi.”

“Được, vậy cô nói.”

Dù sao thì tất cả mọi người của bộ phận diễn kịch đều ở đây, cho dù ai nói thì cũng không thể nào nói dối được.

Trương Quốc Trụ dựng thẳng lỗ tai, chuyện này có thể lớn cũng có thể nhỏ, chỉ phải xem xem lý do mà Diệp Ninh đưa ra có đúng lý hợp tình hay không.

“Tôi đang giáo dục Lý Mỹ Linh.” Diệp Ninh đưa ra câu trả lời.

“...”

Trương Quốc Trụ trừng to đôi mắt của mình, trên đầu trực tiếp chảy xuống vô số sọc đen.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-616.html.]

TBC

Diệp Ninh tiếp tục nói: “Đây là do chính Lý Mỹ Linh nói, ở đoàn văn công này, chỉ cần có thực lực đủ mạnh thì sẽ có tư cách giáo dục người khác, làm đối phương trở nên càng tốt hơn. Nếu tôi có thực lực mạnh hơn Lý Mỹ Linh, vậy thì việc tôi giáo dục cô ta cũng là rất bình thường.”

Cô trực tiếp dùng lời Lý Mỹ Linh vừa nói ra để đánh trả cô ta, tất cả mọi người ở đây, ngoại trừ Trương Quốc Trụ ra thì ai nấy đều hiểu được ý đồ của cô, đều thương hại nhìn về phía Lý Mỹ Linh.

Lần này Lý Mỹ Linh đụng trúng người khó chơi rồi.

Lý Mỹ Linh không khóc nửa, đỏ mặt tía tai gân cổ lên chửi thề: “Cô ăn nói nhảm nhí! Cô là thành viên của đội nhạc khí, tôi là diễn viên, cô lấy cái gì để chứng minh cô có thực lực mạnh hơn tôi hả?!”

Về phương diện này thì cô ta có được lòng tin một trăm phần trăm.

Diệp Ninh châm chọc nói: “Tôi có thể đánh cô, mà cô đánh không lại tôi, điều này chứng minh năng lực đánh nhau của tôi mạnh hơn cô, cho nên cô ăn đòn là đáng.”

Cô cũng chưa từng nói rõ cái “thực lực” là gì, đương nhiên cũng có thể là thực lực đánh lộn.

“Cô! Cô! Cô! A a a! Diệp Ninh, đồ đê tiện này!” Lý Mỹ Linh chỉ cảm thấy m.á.u sôi trào, cổ họng cảm thấy có mùi tanh, không nói ra được một câu hoàn chỉnh.

Tại sao trên đời này lại có loại người mặt dày như thế chứ!

Không chỉ có vẻ mặt Trương Quốc Trụ vỡ toang mà mặt của tất cả mọi người trong bộ phận diễn kịch cũng đều nứt ra.

Đây là cái kiểu ngụy biện gì thế này?!

Nhưng Diệp Ninh lại vẫn cứ nghiêm túc, chính trực và đường hoàng nói ra.

Rõ ràng là muốn chọc cho Lý Mỹ Linh tức c.h.ế.t mà.

“Đạo diễn Trương, anh nghe được hết rồi đúng không? Cô ta đã thừa nhận là cô ta đánh tôi rồi đó, nếu anh không giải quyết cho tôi thì tôi sẽ đi tìm đoàn trưởng!” Lý Mỹ Linh khó khăn lắm mới bắt được trọng điểm, lau sạch m.á.u và nước mặt trên mặt, nghiến răng nghiến lợi uy hiếp.

Nhưng mà làm cho tất cả mọi người đều bất ngờ chính là, không đợi Trương Quốc Trụ bày tỏ thái độ, Diệp Ninh ngược lại đã bày ra vẻ mặt cái này đúng ý tôi nè.

“Được thôi, vậy đi tìm đoàn trưởng đi.”

 
Bình Luận (0)
Comment