Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 620

Chu Giai Bội đột nhiên run lên, nhắc đến Chu Sơn, cô ấy cuối cùng cũng không khống chế cảm xúc được nữa, nước mắt rơi xuống như mưa.

Các thành viên của bộ phận diễn kịch ngơ ngác nhìn nhau, từ trước đến nay bọn họ chưa bao giờ nghe Chu Giai Bội nhắc đến anh trai của mình.

Dù sao thì nếu có người nhà giữ chức vụ khá cao trong quân đội thì bọn họ cũng đều sẽ để ý một chút. Giống như nếu Chu Giai Bội là con gái của thủ trưởng thì Lý Mỹ Linh chắc chắn sẽ không dám ăn h.i.ế.p cô ấy.

Đến bây giờ bọn họ nghe Diệp Ninh nói như thế, mới biết được thì ra Chu Giai Bội cũng có anh trai ở bộ đội.

Giây tiếp theo, Diệp Ninh nhìn chằm chằm vào gương mặt đầy khinh thường của Lý Mỹ Linh, gằn từng chữ một nói: “Cô nói anh trai của cô phải vào sinh ra tử đúng không? Nhưng mà anh trai của Chu Giai Bội đã hi sinh vì tổ quốc rồi!”

Năm chữ hi sinh vì tổ quốc vừa mới xuất hiện, xung quanh lập tức im phăng phắc.

Ánh mắt của mọi người khi nhìn về phía Chu Giai Bội cũng đều thay đổi.

Giật mình, nghiêm túc, thương hại.

Toàn bộ biểu tình trên mặt Lý Mỹ Linh đã cứng lại rồi, ngơ ngẩn nhìn Diệp Ninh, cảm giác này giống như con át chủ bài cuối cùng trong tay cô ta cũng trở nên chẳng đáng một đồng.

Ánh mắt của Diệp Ninh lạnh lùng giống như băng, tiếp tục chất vấn nói: “Nhà họ Chu chỉ có một trai một gái, anh trai của Chu Giai Bội hi sinh vì tổ quốc, em gái của liệt sĩ lại bị cô giẫm đạp và khinh nhục, đây lại là đạo lý gì?”

Chọc cho mọi người tức giận thì cũng chỉ như thế mà thôi.

Lý Mỹ Linh thở dồn dập, biết cô ta đã không thể nào thay đổi cục diện được nữa, liên tục lui ra sau muốn né tránh.

Toàn bộ ánh mắt nhìn về phía cô ta đều đã biến thành trách cứ, càng làm lưng của cô ta giống như bị kim chích.

Diệp Ninh đã nói xong hết những lời cần nói, cuối cùng nhìn về phía Trương Quốc Trụ.

“Đạo diễn Trương, hiện tại mọi chuyện đã đủ rõ ràng chưa?”

Sắc mặt Trương Quốc Trụ càng thêm nghiêm túc, gật đầu nói: “Đều rõ rồi, chuyện còn lại cứ giao cho tôi xử lý đi.”

“Giai Bội, chúng ta đi thôi.” Diệp Ninh đối mặt với Chu Giai Bội, giọng nói lại hiền hòa trở lại.

Chu Giai Bội không còn khống chế được nước mắt của mình nữa, vẫn cứ khóc, nghe lời đi theo sau Diệp Ninh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-620.html.]

“Đạo diễn Trương, anh nhìn tóc của tôi nè...” Hai mắt Lý Mỹ Linh cũng rưng rưng, còn muốn dùng nước mắt làm Trương Quốc Trụ xiêu lòng.

Trương Quốc Trụ lại hoàn toàn thờ ơ: “Cô thật sự làm tôi quá thất vọng rồi.”

Một câu nói đã hoàn toàn chặt đứt toàn bộ suy nghĩ viển vông của Lý Mỹ Linh.

“Còn có ai tham dự vào chuyện này nữa, chủ động đến tìm tôi khai báo, đừng chờ đến khi tôi điều tra ra!”

Mỗi một người bị ánh mắt sắc bén của anh ta quét đến đều không tự giác rụt cổ lại, sợ sẽ liên lụy đến mình.

TBC

Trong đó, mấy cô gái cùng Lý Mỹ Linh ăn h.i.ế.p Chu Giai Bội thì lại càng run bần bật, mặt mày tái nhợt.

Cuối cùng bọn họ cũng phải trả giá đắt vì hành vi của mình.

Diệp Ninh lập tức dẫn Chu Giai Bội đi đến một góc hẻo lánh ở bên ngoài, lấy khăn tay ra đưa cho cô ấy.

“Đừng khóc nữa, em lau nước mắt đi.”

Chu Giai Bội nghẹn ngào nói: “Chị dâu... Em cũng không muốn chuyện này xảy ra, có phải em... làm chị mất mặt rồi không?”

Cô ấy đã cố gắng lắm rồi.

Diệp Ninh thở dài, cũng không thúc giục cô ấy, cho cô ấy có thời gian ổn định lại cảm xúc.

Khoảng bảy tám phút sau trôi qua, cuối cùng cảm xúc của Chu Giai Bội cũng bình tĩnh lại một chút.

“Chị dâu, em mang thêm phiền phức đến cho chị rồi.”

Cô ấy thật sự vô cùng áy náy và bất an, bởi vì cô ấy nên Diệp Ninh mới kiếm chuyện với Lý Mỹ Linh.

“Em không có mang thêm phiền phức gì cho chị hết, thật ra em nên nói cho chị biết chuyện này sớm hơn mới đúng.” Diệp Ninh nghĩ đến những tổn thương mà Chu Giai Bội phải chịu đựng từ đến đến giờ, nếu cô có thể phát hiện sớm hơn một chút là tốt rồi.

“Em nghĩ chỉ cần em nghe lời bọn họ thì sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ thay đổi thôi. Hơn nữa em da dày thịt béo, bị đánh vài cái cũng không có gì.” Chu Giai Bội càng nói càng nhỏ, cuối cùng hoàn toàn không nghe được gì nữa.

Diệp Ninh nghe mà nhíu mặt mày, cô thật sự không ngờ cô ấy lại có tính cách như thế này, có suy nghĩ hoang đường như thế.

“Nếu em cứ luôn nhường nhịn, nghe lời người xấu thì chỉ làm cho bọn họ càng thêm quá đáng mà thôi. Gia Bội, em phải học được cách phản kháng chứ không phải chịu đựng.”

 
Bình Luận (0)
Comment