Trương Quốc Trụ đánh giá cao Diệp Ninh như thế, đến cả Ngô Thu Á cũng không ngờ được.
Ông ấy lại đảo mắt nhìn về phía Diệp Ninh, hình như muốn quan sát cô càng nhiều hơn.
Ngô Thu Á thật sự quá hiểu biết người bạn này của mình, có thể làm anh ta làm đến mức như thế này, có lẽ Diệp Ninh thật sự cũng có một chút tài năng.
Ông ấy dùng tiếng cười để phá vỡ bầu không khí xấu hổ.
“Mọi người chỉ là thuận miệng trò chuyện thôi mà, dù sao sau này đều là thành viên trong cùng một nhóm, tìm hiểu về nhau trước cũng tốt mà.”
Trương Quốc Trụ nghe ông ấy nói như thế, vẻ nghiêm túc trên mặt mới thoáng biến mất.
Ngô Thu Á đã lên tiếng, cho dù Xà Hoành Minh và Lý Hiểu có chút khó chịu về Diệp Ninh thì cũng chỉ có thể tạm thời nhịn xuống.
“Thời gian sáng tác lần này của chúng ta còn khá là gấp, đại khái chỉ khoảng một tháng, cho nên tôi hi vọng mọi người có thể dùng hết toàn lực, mài giũa ra kịch bản tốt nhất.”
Trong vòng một tháng muốn viết ra một kịch bản tốt, đây thật sự chính là nhiệm vụ không thể nào hoàn thành được/
Cũng may Ngô Thu Á cũng đã bắt tay vào chuẩn bị từ rất lâu rồi, hơn nữa kịch bản cũng đã có phác thảo sơ bộ. Lần này ông ấy cố ý dẫn theo đoàn đội đến đây cũng là vì muốn được Trương Quốc Trụ giúp đỡ, bổ sung thêm vào kịch bản, hoàn thiện nó đến trạng thái lý tưởng nhất.
TBC
Trương Quốc Trụ gật đầu, anh ta cũng không quá để tâm đến mấy chuyện không vui lúc nãy.
“Vậy bây giờ chúng ta bắt đầu ngay sao?”
“Đừng có gấp.” Ngô Thu Á vừa nói vừa mở cặp táp ra lấy hai phần hợp đồng.
Một cái là hợp đồng bảo mật, cái thứ hai là hợp đồng tiền cong.
Tham dự sáng tác kịch bản thì đương nhiên sẽ nhận được tiền lương tương xứng.
Còn chuyện hợp đồng bảo mật thì lại được soạn thảo riêng cho Diệp Ninh.
Ngô Thu Á hoàn toàn tin tưởng Trương Quốc Trụ, nhưng dù sao Diệp Ninh cũng là người mới, ông ấy cần phải cẩn thận nhiều hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-639.html.]
Trương Quốc Trụ ra hiệu, Diệp Ninh nhanh cầm lấy hợp đồng bắt đầu nghiêm túc xem.
Cô xem nội dung của hợp đồng bảo mật trước, thấy không có vấn đề gì thì lập tức ký tên.
Còn cái hợp đồng thứ hai thì cô lại xem rất lâu.
“Có vấn đề gì sao?” Ngô Thu Á chủ động hỏi.
Suy nghĩ đầu tiên của ông ấy chính là Diệp Ninh chê tiền công quá thấp.
Nhưng thực tế thì người ông ấy muốn chỉ có Trương Quốc Trụ, số tiền lương mà ông ấy đưa ra cho Diệp Ninh lúc này cũng đã là nể mặt Trương Quốc Trụ lắm rồi.
“Đúng là có chút vấn đề.” Diệp Ninh không chút hoang mang buông hợp đồng xuống, sau đó nói: “Về vấn đề quyền ký tên biên kịch điện ảnh.”
Nếu như cô cũng tham dự vào việc sáng tác kịch bản, vậy thì cô cũng nên có được quyền ký tên biên kịch, nhưng mà trên hợp đồng lại không hề nhắc đến chuyện này.
Mà đây lại chính là mục đích lớn nhất khiến cô đồng ý với Trương Quốc Trụ.
Cô vừa nói xong, làm ba người Ngô Thu Á, Xà Hoành Minh và Lý Hiểu đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Nhưng mà không bao lâu sau, ba người đều lập tức lộ ra vẻ mặt châm chọc.
Đều cười Diệp Ninh không biết tự lượng sức mình.
“Khụ khụ.” Ngô Thu Á mất vài giây mới ổn định lại thái độ của mình: “Cô muốn quyền biên kịch ký tên?”
Diệp Ninh gật đầu.
“Mấy chuyện này đều có thể thương lượng, chỉ cần cô nội dung cô tham gia vào, đương nhiên không có vấn đề gì.” Ngô Thu Á cũng không phải khinh thường Diệp Ninh, chỉ cảm thấy người trẻ tuổi hiện tại thật sự quá sốt ruột, quá ngông cuồng. Còn chưa có cống hiến gì đã đòi chiếm công lao trước.
Diệp Ninh cũng có thể hiểu được thái độ hiện tại của Ngô Thu Á, cho nên cô cũng không hề có vẻ không vui gì cả, chỉ tiếp tục yêu cầu nói: “Tôi cảm thấy nên giấy trắng mực đen viết rõ trên hợp đồng thì tốt hơn.”
“Đồng chí Diệp Ninh, đừng có nói với tôi là cô cho rằng chỉ cần tùy tiện cung cấp vài lời đề nghị cho kịch bản là sẽ lấy được quyền biên tập ký tên đó nha?” Lý Hiểu lại mở miệng kiếm chuyện, ấn tượng của cô ta đối với Diệp Ninh đã cực kỳ tệ.