“Diệp Ninh, đừng có nói là cô định đến bộ phận diễn kịch phát triển đó nha?”
Trịnh Thư Vân đột nhiên có suy nghĩ như thế cũng không thể trách được, mấy ngày gần đây Diệp Ninh rất thường xuyên chạy đến bộ phận diễn kịch, càng ngày càng tiếp xúc thân mật với Trương Quốc Trụ.
Diệp Ninh không chỉ là thành viên của đội nhạc khí, cũng có được một vị trí nhỏ ở đội ca hát, nếu đột nhiên có hứng thú với việc diễn xuất thì cũng không phải không có khả năng.
“Không có.” Diệp Ninh đưa ra câu trả lời khẳng định.
“Vậy sao ngày nào cô cũng chạy đến bộ phận diễn kịch thế?” Trịnh Thư Vân cực kỳ tò mò.
Hơn nữa Từ Minh Vũ cũng hoàn toàn không có ý kiến.
Diệp Ninh nghĩ đến hợp đồng bảo mật mà cô đã ký với Ngô Thu Á, nếu nói cho Trịnh Thư Vân biết chuyện cô tham dự vào việc sáng tác kịch bản thì chắc chắn lại sẽ phải đối mặt với sự tò mò của cô gái này, cho nên cô quyết định tạm thời không nói.
“Tôi chỉ giúp đạo diễn Trương một ít việc mà thôi.”
Trịnh Thư Vân lập tức nghĩ đến chuyện Diệp Ninh từng cung cấp ý kiến sửa kịch bản cho Trương Quốc Trụ, cũng đại khái đoán được gì đó, vừa định tiếp tục nói gì đó, Diệp Ninh đang đi về phía trước đột nhiên dừng chân lại.
Không chỉ có Diệp Ninh, mà Ngô Hàm Nhu ở bên cạnh cũng như thế.
Trịnh Thư Vân cũng nhìn theo tầm mắt của hai người.
Lúc này ba người đã đứng ở bên cạnh cổng chính của đoàn văn công, mà bên ngoài cổng chính đã bị vô số các loại xe hơi khác nhau đậu lại, chen lấn chật như nêm cối.
Người trong xe nhìn thấy bóng dáng của Diệp Ninh, vội vàng xuống xe, gần như mỗi một người đều ôm một bó hoa tươi xinh đẹp.
Toàn bộ biểu tình trên mặt Diệp Ninh đều cứng lại, gần như theo bản năng mà lui lại hai bước.
“Diệp Ninh, hay là cô đi vào trong trước đi?” Ngô Hàm Nhu ở bên cạnh nhắc nhở.
Nhìn dáng vẻ của mấy người này thì Diệp Ninh muốn từ cổng chính đi ra ngoài chắc chắn là chuyện không tưởng.
“Được rồi.” Diệp Ninh đồng ý cực kỳ dứt khoát, bởi vì những người kia có vẻ như đã có chút muốn đi về phía cô rồi.
Cô dùng tốc độ nhanh nhất xoay người, quay về trong đoàn văn công.
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-641.html.]
Trịnh Thư Vân và Ngô Hàm Nhu cũng theo sát phía sau.
“Tại sao lại như thế?” Trịnh Thư Vân cho rằng nguyên một sảnh hoa tươi trong phòng luyện tập ngày hôm qua đã quá lắm rồi, không ngờ bên ngoài lại còn có nhiều người chờ đến thế.
Hơi thở của Diệp Ninh cũng không ổn định lắm, tình huống này cũng làm cô rất bất ngờ.
“Bây giờ phải làm sao đây?” Ngô Hàm Nhu nhìn cô, ánh mắt mang theo chút thương hại.
Một khi một người được quá nhiều người yêu thích cũng là chuyện rất phiền phức.
Diệp Ninh hít thở sâu, cô khá có kinh nghiệm về chuyện này.
“Đi cửa sau đi.”
Mấy người bọn họ muốn đến đồn công an, vụ án của Smith luôn tiến triển không quá thuận lợi, cho nên ba người mới định đi qua đó hỏi chuyện trực tiếp với Lữ Đình luôn.
Vài phút sau, ba người lén lút từ cửa sau lú đầu ra.
Cửa sau thông với một con hẻm nhỏ, bình thường không có ai đi lại, lúc này bên ngoài cũng trống rỗng, rõ ràng là còn chưa có ai phát hiện ra nơi này.
“Đi được rồi.” Trịnh Thư Vân xác nhận trước, sau đó lập tức đón Diệp Ninh.
Ba cô gái dùng tốc độ nhanh nhất từ cửa sau đi ra.
Chờ đến khi vòng đến trước cửa của đoàn văn công rồi, đứng từ xa vẫn có thể nhìn thấy mấy chiếc xe kia còn chưa chịu bỏ cuộc, còn đậu ở đó chờ.
“Diệp Ninh, nếu cứ tiếp tục như thế mãi thì cũng không được, phải nghĩ cách giải quyết mấy người này mới được.”
Rõ ràng đó đều là những người theo đuổi có điều kiện rất tốt, nhưng mà Trịnh Thư Vân nhìn thôi cũng thấy đau đầu thay Diệp Ninh.
Những người này rõ ràng chỉ đang coi trọng thân phận hiện tại và vẻ ngoài của Diệp Ninh, làm gì có ai thật lòng chứ.
Ánh mắt Diệp Ninh rất sâu, nếu cứ tiếp tục như thế mãi đúng là không ổn.
Nhưng hiện tại cô thật sự không có biện pháp gì quá tốt cả.
Chỉ e là nếu như bây giờ cô đi ra ngoài nói cô và Cố Phong không ly hôn thì mấy người này cũng sẽ không tin.