Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 651

“Đúng là Mục Văn Hạo có chút ý đồ với tôi.”

Giọng của Diệp Ninh rất nặng nề, mặt mày âm u.

Hai mắt Trịnh Thư Vân co rụt lại, đến cả hơi thở cũng trở nên dồn dập hơn rất nhiều.

“Nhưng mà chúng tôi không có làm chuyện gì sai trái cả, tôi càng sẽ không làm ra bất cứ chuyện gì có lỗi với cuộc nhân trước kia.” Diệp Ninh nhấn mạnh điểm này, không muốn làm Trịnh Thư Vân hiểu lầm bất cứ chuyện gì.

“Chừng nào thì bắt đầu?” Trịnh Thư Vân nắm chặt nắm tay.

“Chúng tôi chưa bao giờ bắt đầu cả, nếu cô muốn hỏi Mục Văn Hạo bắt đầu có ý đồ với tôi từ lúc nào thì tôi cũng không rõ nữa.”

Diệp Ninh biết Trịnh Thư Vân chỉ là khó chịu mà thôi, bàn về vấn đề này cũng không có bất cứ tác dụng gì.

“Nhưng mà bên cạnh Mục Văn Hạo chưa bao giờ thiếu phụ nữ, hơn nữa trong lòng anh ta, người anh ta yêu nhất sẽ vĩnh viễn là bản thân mình.”

Trịnh Thư Vân đương nhiên biết mấy thứ này, Mục Văn Hạo có thể thích bất cứ người phụ nữ nào, nhưng chỉ riêng Diệp Ninh là cô ấy không thể nào chấp nhận được.

Dù sao thì Diệp Ninh cũng là bạn thân tốt nhất của cô ấy.

“Cô biết Mục Văn Hạo thích cô, cho nên mới khuyên tôi rời xa anh ta, đúng không?”

“Đúng vậy.” Diệp Ninh đưa ra câu trả lời khẳng định.

“Cô cảm thấy anh ấy đang bắt cá hai tay hay là cảm thấy anh ấy tiếp cận tôi chỉ là vì lợi dụng tôi thôi?” Trịnh Thư Vân vẫn cứ nhìn chằm chằm vào Diệp Ninh.

Hai nguyên nhân này nghe thì có vẻ không quá khác nhau, nhưng đối với Trịnh Thư Vân mà nói thì lại hoàn toàn khác.

Nếu Diệp Ninh cảm thấy Mục Văn Hạo chỉ là muốn lợi dụng cô ấy cho nên mới muốn tiếp cận cô ấy, vậy rõ ràng là đang đánh giá thấp cô.

Diệp Ninh nhíu chặt mày, cô đương nhiên biết rõ câu trả lời mà Trịnh Thư Vân muốn là gì, nhưng chỉ e là câu trả lời mà cô đưa ra sẽ làm cô gái này đau lòng rồi.

“Thư Vân, Mục Văn Hạo chẳng phải loại người lương thiện gì...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-651.html.]

“Hiện tại tôi không muốn biết Mục Văn Hạo là loại người nào, tôi chỉ muốn biết ở trong lòng cô, tôi là người như thế nào!” Cảm xúc Trịnh Thư Vân kích động, nâng cao âm lượng.

Từ trước đến nay cô ấy chưa bao giờ thật lòng thích ai, chỉ có hảo cảm duy nhất với Mục Văn Hạo.

Ngay từ lúc bắt đầu rõ ràng Diệp Ninh đã có thể nói cho cô ấy biết hết tất cả sự thật, nhưng mà cô lại không nói gì hết, chỉ liên tục nhắc nhở cô ấy phải rời xa Mục Văn Hạo, phải đề phòng Mục Văn Hạo.

Cô ấy nghe lời, ngoan ngoãn làm theo.

Cuối cùng cô ấy lại phát hiện Diệp Ninh và Mục Văn Hạo lại có gút mắt tình cảm với nhau.

Cảm giác bị che giấu, bị lừa gạt rất khó có thể miêu tả làm đầu óc cô ấy không thể nào bình tĩnh được, càng không thể nào lý trí, tự hỏi vấn đề này.

Chuyện Diệp Ninh lo lắng nhất đã xảy ra, nhưng cô có thể thông cảm được cho lửa giận hiện tại của Trịnh Thư Vân.

“Tôi xem cô là bạn thân nhất của tôi, không muốn làm cô phải chịu bất cứ tổn thương gì.”

Cô vô cùng thẳng thắn nói ra những lời này, không thẹn với lương tâm.

Mắt Trịnh Thư Vân đỏ lên, cô ấy cũng rất muốn tha thứ Diệp Ninh, nhưng cảm giác trong lòng lại rất khó chịu.

“Tôi muốn yên lặng một mình.”

TBC

Nói xong, cô ấy không cho Diệp Ninh có cơ hội giải thích nữa, xoay người rời đi.

Mặt mày Diệp Ninh tuy rằng còn giữ được vẻ bình tĩnh, nhưng mà bên dưới đáy mắt đã tràn ngập sóng gió mãnh liệt, đang cực lực đè nén cảm xúc.

Đội nhạc khí.

“Diệp Ninh, lúc nãy chúng tôi nhìn thấy Thư Vân khóc, cô có biết cô ấy bị làm sao không?”

Diệp Ninh vừa mới đi vào phòng luyện tập thì mấy người Lý Mạn Mạn đã đến gần hỏi thăm.

Mọi người làm việc cùng nhau lâu như thế, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Trịnh Thư Vân mất kiểm soát cảm xúc đến như thế, đương nhiên là vô cùng quan tâm.

“Hiện tại cô ấy đang ở đâu?” Lúc Diệp Ninh quay về cũng không nhịn thấy Trịnh Thư Vân đâu.

 
Bình Luận (0)
Comment