Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 657

Diệp Ninh đã hoàn toàn quăng chuyện đồng ý đi ăn trưa với Mục Văn Hạo ra sau đầu.

Chờ đến khi cô từ trong nhà ăn đi ra thì đã bị Từ Minh Vũ gọi lại giữa đường.

“Diệp Ninh, cô quen thân với ông chủ của Hồng Hải lắm hả? Anh ta đứng ở bên ngoài chờ cô từ nãy đến giờ, nói cô và anh ta đã hẹn đi ăn cơm trưa với nhau rồi.”

Từ Minh Vũ nhắc nhở làm Diệp Ninh cảm thấy cực kỳ khó chịu.

Cô thật sự không ngờ rằng Mục Văn Hạo lại đứng ở bên ngoài chờ cô.

“Để tôi đi ra ngoài xem thử.”

Diệp Ninh nói xong câu này, sau đó nhanh chân bước đi.

Cô thật sự không dám xác định nếu Mục Văn Hạo mất sạch kiên nhẫn thì anh ta có trực tiếp xông vào bên trong hay không.

Cô đã đối đầu với Mục Văn Hạo lâu như thế này rồi, nhưng mà từ trước đến nay cô đều yếu thế, bị Mục Văn Hạo nắm đằng chuôi.

Nếu cứ tiếp tục như thế mãi là không được, có lẽ cô nên thay đổi phương pháp khác, tạm thời ổn định Mục Văn Hạo trước đã.

Từ Minh Vũ khó hiểu nhìn bóng dáng dần dần đi xa của Diệp Ninh, cuối cùng vẫn không biết rõ mối quan hệ giữa Mục Văn Hạo và Diệp Ninh.

“Tôi biết ngay cô nhất định sẽ đi ra mà.”

Mục Văn Hạo nhìn thấy bóng dáng của Diệp Ninh, vẻ tối tăm trên mặt lập tức biến mất, thay vào đó là nụ cười vui vẻ.

Diệp Ninh cũng không nói nhảm với anh ta, nói thẳng: “Tôi ăn cơm rồi.”

Nụ cười trên mặt Mục Văn Hạo lập tức tắt đi, ánh mắt trở nên hung ác nham hiểm.

Đến cả bầu không khí ở xung quanh cũng trở nên lạnh lẽo hơn rất nhiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-657.html.]

Nếu Diệp Ninh nói không căng thẳng thì là giả, tính cách Mục Văn Hạo thay đổi thất thường, đây là thứ làm tất cả mọi người đều sợ hãi.

“Hôm nay anh cố ý đến đây đúng không? Anh cố ý muốn làm tôi và Thư Vân cãi nhau.”

“Cô và Trịnh Thư Vân không phải là chị em thân thiết của nhau sao? Tôi làm gì ghê gớm đến mức đó?” Mục Văn Hạo bị phân tán lực chú ý, nhưng mà Diệp Ninh cũng đã nói trúng mục đích của anh ta rồi.

“Anh đương nhiên là có rồi.” Diệp Ninh đưa ra câu trả lời khẳng định, từ trước đến này cô chưa bao giờ đánh giá thấp anh ta cả.

“Ha hả.” Mục Văn Hạo sung sướng bật cười, hoàn toàn coi đây như lời khen: “Cho nên cô có cần tôi đi giải thích với bạn thân của cô không?”

Ánh mắt Diệp Ninh hơi d.a.o động, cố gắng ổn định lại cảm xúc.

“Ông chủ Mục, anh làm thế chỉ là vì muốn làm cho tôi bị chúng bạn xa lánh, cuối cùng chỉ có thể dựa vào anh. Nhưng nếu có một ngày nào đó tôi không còn bất cứ người bạn thân nào nữa, vậy thì cũng không còn chuyện gì và bất cứ ai có thể làm tôi để ý, quan tâm đến.”

Mục Văn Hạo bị Diệp Ninh vạch trần thủ đoạn và mục đích của anh ta, nhưng cũng không hề để ý.

“Cô có thể để ý đến tôi.”

“Ngày nào anh cũng ép buộc, uy h.i.ế.p tôi, vậy mà anh còn muốn tôi thích anh? Anh thật sự không biết cách thích một người mà.” Diệp Ninh lạnh nhạt trần thuật lại sự thật này.

“Tôi đã nói rồi, cô có thể dạy tôi.” Mục Văn Hạo lại nhắc đến đề tài này.

Hiện tại giữa bọn họ đã không còn bất cứ chướng ngại nào nữa, hơn nữa anh ta có thể cảm nhận được, hình như lần này Diệp Ninh đã không còn quá kháng cự anh ta như những lần trước nữa.

“Ít nhất anh phải biết cho tôi đủ sự tôn trọng và không gian riêng. Anh biết rõ tôi không muốn để các đồng nghiệp biết được mối quan hệ giữa chúng ta, vậy mà anh vẫn cứ xuất hiện ở chỗ này.”

Diệp Ninh nói xong lời cuối cùng cũng đã lộ ra vẻ mặt không vui.

Mục Văn Hạo cảm thấy anh ta cần phải giải thích chuyện này: “Trước kia là trước kia, hiện tại là hiện tại. Hiện tại toàn bộ người đàn ông độc thân trong thành phố đều muốn theo đuổi cô, tôi ghen.”

Anh ta không chút do dự nói ra chữ ghen kia.

TBC

Diệp Ninh châm chọc nói: “Mọi việc ra nông nỗi này còn không phải đều là vì anh làm sao. Hơn nữa anh đừng có quên, hiện tại anh là người có vị hôn thê, vậy mà anh còn dáng công khai trắng trợn đến theo đuổi tôi, anh muốn làm cho tất cả mọi người đều cho rằng tôi là kẻ thứ ba phá hoại tình cảm của người khác à?”

 
Bình Luận (0)
Comment