Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 662

Mỗi người góp một lời, nhưng mà lập tức làm Xà Hoành Minh và Lý Hiểu ý thức được không thích hợp.

Hình như điểm chú ý của mấy người này không phải nằm ở việc Diệp Ninh bị châm chọc, mà giống như Diệp Ninh là hồng thủy mãnh thú gì đó vậy.

Lý Hiểu nhướng mày, lại nhìn về phía Diệp Ninh, ánh mắt trở nên tìm tòi nghiên cứu.

Nhưng mà cho dù Diệp Ninh có ghê gớm đến mức nào, đến trước mặt cô ta thì cũng chỉ có thể nhịn.

“Tốt lắm.” Diệp Ninh chậm rãi nói ra hai chữ, tuy rằng cô đang cười, nhưng ánh mắt lại càng thêm lạnh nhạt.

Cô vốn dĩ không có ý định chấp nhặt với Lý Hiểu, nhưng nếu cô đã bị khinh bỉ đến mức này mà còn không chịu phản kích, vậy chẳng phải cô rất không lễ phép rồi sao.

Lý Hiểu không hiểu “tốt lắm” mà cô nói là có ý gì.

Không lẽ là chịu không nổi sự nhục nhã này, đầu óc không được tỉnh táo rồi sao?

Diệp Ninh không chút hoang mang đứng lên: “Cô nói đúng lắm, chỉ có kịch bản được lựa chọn mới là minh chứng cho thực lực.”

Lý Hiểu lại càng thêm khó hiểu hơn.

Diệp Ninh hoàn toàn không cho cô ta có cơ hội mở miệng, trực tiếp bưng mâm thức ăn lên lập tức rời đi.

Sắc mặt Lý Hiểu cực kỳ khó coi, đương nhiên cô ta cũng nhận ra được Diệp Ninh nói như thế là ẩn ý gì đó.

“Hoành Minh, câu nói cuối cùng của cô ta là có ý gì hả?”

Xà Hoành Minh cũng không hiểu ra sao, trông có vẻ như là Diệp Ninh còn có chiêu gì đó, nhưng mà sao lại như thế được chứ.

“Đừng để ý, cô ta chỉ đang cố tỏ ra nguy hiểm mà thôi.”

Dù sao nơi này toàn là thành viên của đoàn văn công, ở trước mặt các đồng nghiệp, Diệp Ninh muốn tìm về chút mặt mũi cũng là chuyện dễ hiểu mà.

Lý trí của Lý Hiểu báo cho cô ta, Xà Hoành Minh nói rất đúng. Nhưng mà một nơi sâu thẳm nào đó trong lòng, lại loáng thoáng có chút cảm giác bực bội.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-662.html.]

Xà Hoành Minh nhắc nhở nói: “Đạo diễn Ngô đã đồng ý đuổi Diệp Ninh đi rồi, việc này coi như đến đây là chấm dứt.”

Lúc nãy cũng coi như tìm lại được mặt mũi rồi, sau này không cần tiếp xúc quá nhiều với loại người như Diệp Ninh, chỉ biết ảnh hưởng đến thân phận của bọn họ.

TBC

Lý Hiểu miễn cưỡng thu hồi suy nghĩ của mình lại, thả lỏng vẻ mặt: “Cô nói đúng, đúng là không cần thiết phải chấp nhặt với loại người như thế này.”

Hai người lại ăn cơm, nhưng mà tiếng thì thầm trong nhà ăn vẫn chưa từng có dấu hiệu dừng lại.

Ba ngày sau.

Sáng sớm Diệp Ninh đi vào đoàn văn công, khi nhìn thấy Trịnh Thư Vân đã đến đội nhạc khí, Diệp Ninh lập tức có chút vui vẻ chạy đến.

“Thư Vân, cô đã đến rồi.”

Từ sau ngày bọn họ cãi nhau đến bây giờ, Trịnh Thư Vân đã xin nghỉ với Từ Minh Vũ, không hề đến đi làm nữa.

Diệp Ninh biết cô ấy cần có thời gian để tiêu hóa vấn đề này, cho nên cũng không hề chủ động đi tìm cô ấy.

Gương mặt lạnh tanh không chút biểu tình của Trịnh Thư Vân thành công cản trở bước chân của Diệp Ninh.

Lúc này ánh mắt của Trịnh Thư Vân khi nhìn về phía cô tràn ngập lạnh nhạt lại xa cách, rõ ràng là vẫn không tha thứ cho cô.

Diệp Ninh âm thầm thở dài trong lòng, vừa định tiếp tục phá vỡ sự bế tắc này với Trịnh Thư Vân thì Trịnh Thư Vân đã trực tiếp quay đầu đi nói chuyện với Lý Mạn Mạn.

Cô ấy hoàn toàn coi Diệp Ninh giống như không khí.

“Hai cô cãi nhau hả?” Tiếng hỏi thăm của Ngô Hàm Nhu từ bên cạnh Diệp Ninh truyền đến.

Diệp Ninh dùng im lặng để thay thế cho câu trả lời, Trịnh Thư Vân biểu hiện rõ ràng như thế, chỉ cần là người có mắt đều có thể nhận ra trạng thái hiện tại giữa hai người bọn họ.

Ngô Hàm Nhu lại mỉm cười, giống như cô ta vẫn luôn chờ đợi cơ hội lần này.

“Cãi nhau cũng tốt, cô và cô ta vốn dĩ cũng không phải là một loại người, sao có thể trở thành bạn bè với nhau được chứ.”

 
Bình Luận (0)
Comment